CON NGƯỜI TRỞ THÀNH KHỔNG LỒ - Trang 139

rõ dưới mắt những người đi săn: đây là những con vật đầu to, chân thon,
mình có lông dài và cứng.

Khi đàn ngựa đánh hơi thấy người, chúng muốn chạy trốn thì đã quá

muộn! Các ngọn lao tới tấp bay về phía chúng như những con chim không
cánh có những cái mỏ dài dữ dội cắm ngập vào sườn, vào lưng, vào cổ
chúng. Chạy trốn lối nào đây?

Đám người bao vây ba phía như một hàng rào, chỉ để hở một lối thoát. Cả

đám ngựa hốt hoảng lao về phía đó, hí vang trời và tiếng vó ngựa phi rầm
rập. Đó chính là điều mà đoàn người đi săn tính toán từ trước: họ cố ý xua
cho đàn ngựa chạy về phía cái vực thẳm ở cuối cao nguyên kia. Vì quá khiếp
sợ, đàn ngựa phóng như bay mà chẳng biết trước mặt là cái gì, tựa như một
dòng nước lũ vỡ bờ. Bỗng nhiên vực sâu hiện ra trước mặt chúng. Những con
vật đi đầu trông thấy tai họa, muốn dừng lại; chúng chồm lên, nhưng vô ích,
cả khối những con ngựa phóng ở đằng sau đã đẩy những con đi đầu rơi xuống
vực thẳm.

Và cả bầy ngựa, như dòng nước lũ, lao xuống đáy vực, chất đống thành

những khối xác máu me lênh láng...

Cuộc đi săn kết thúc.

Những đống lửa được đốt lên ở chân vách đá. Người già phân chia đống

mồi vừa săn được, cả bộ lạc hưởng chung, nhưng cố nhiên những phần thịt
ngon nhất là để thưởng cho những người đi săn dũng cảm và nhanh nhẹn
nhất.

NHỮNG CON NGƯỜI MỚI

Nhìn qua kim đồng hồ đeo tay thấy nó có vẻ đứng im không di chuyển.

Nhưng sau đó chừng vài tiếng, nếu ta nhìn lại thì thấy cái kim đó đã đi

được khá nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.