CON NGƯỜI TRỞ THÀNH KHỔNG LỒ - Trang 75

Chúng ta chắc đã từng quen biết một em bé nọ, mỗi khi sắp vào rừng dạo

chơi, thường hay khoe khoang:

- Em sẽ mang về ít nhất là một trăm cái nấm!

Nhưng phần nhiều em đó hay trở về tay không. May mà bữa cơm đã chờ

em sẵn ở nhà... Nếu không thì có lẽ em bé đành phải nhịn đói mà chết thôi.

Cho nên ở thời kỳ con người mới chỉ biết hái lượm để sống, thì tình cảnh

anh ta rất chật vật, sở dĩ anh ta không đến nỗi chết đói, đó là vì anh chẳng chê
bai bất cứ thứ thức ăn xoàng xĩnh nào mà suốt ngày phải tìm kiếm. Anh ta đã
mạnh hơn và tự do hơn so với tổ tiên anh khi còn sống trên cây, tuy vậy anh
vẫn là một kẻ đáng thương, vì lúc nào cũng chỉ ăn được lưng lưng bụng.

Giữa lúc đó, một tai họa ghê gớm chưa từng thấy bỗng trùm lên trái đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.