CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 26

khỏi sự đeo đuổi dai như đĩa của đứa học trò nhiều mơ mộng và lãng mạn
nhưng cũng lì lợm nhất trừ khi nàng không còn dạy ở trường này nữa.
Huống hồ gì trong thâm tâm nàng cũng cảm thấy không khó chịu lắm vì
hành động của Quát.
Tiếng chuông tan học vang vang. Hôm nay thứ sáu do đó học trò tranh
nhau về sớm. Đợi cho đám bạn ra hết Quát mới đứng lên và rời khỏi bàn.
Duyên vẫn ngồi yên trên ghế. Đầu nàng cúi xuống. Cây viết vẽ những vòng
tròn vô nghĩa lên tờ giấy trắng.
- Dạ cô...
Duyên ngước lên nhìn nhưng không nói gì hết. Quát rụt rè lên tiếng khi
thấy nét mặt không vui của cô giáo.
- Em xin lỗi cô...
Thấy cô giáo vẫn im lặng anh biết nàng còn giận. Nở nụ cười cầu tài anh
thấp giọng xuống như biết lỗi của mình.
- Em xin lỗi cô... Em hứa sẽ không làm như vậy nữa...
Duyên hơi mím môi như cố gắng để không cười. Nàng biết mình phải có
thái độ cứng rắn nếu không Quát sẽ làm tới. Thấy cô giáo vẫn im lìm giận
dỗi Quát thở dài cúi đầu im lìm đi ra cửa. Anh không thấy được nụ cười
đắc ý của cô giáo cùng với tiếng thì thầm.
- Đáng đời... Ai biểu...
Nói xong Duyên đứng dậy. Đợi cho học trò khuất dạng nàng mới thong thả
đi ra cửa. Tuy nhiên nàng hơi khựng lại khi thấy Quát đang đứng tựa lưng
vào vách hành lang và nhìn mình mỉm cười.
- Có chuyện gì vậy Quát?
- Dạ cô... Em xin lỗi cô... Em hứa là sẽ không làm như vậy nữa mà cô chưa
trả lời...
Duyên nói thật nhanh khi nghe tiếng bước chân vọng lên từ cầu thang.
- Cô tha lỗi cho em. Đừng làm như vậy nữa nghe Quát...
- Dạ cô... Em hứa...
Duyên tần ngần nhìn theo bóng người học trò đi xuống thang lầu. Nàng
cảm thấy có chút gì buồn phiền trong lòng của mình. Nàng không biết mình
nên có một thái độ cứng rắn đối với Quát hay mở miệng năn nỉ học trò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.