CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 36

- Dạ Thị Nghè. Bên kia sông. Bởi vậy em đi sở thú hoài... Em chui rào...

- Em bao nhiêu tuổi hả Quát?

- Dạ mười sáu...

- Vậy thì em nhỏ hơn cô sáu tuổi...

Quát cười nhìn cô giáo. Có lẽ nó sớm nhận ra cô giáo của mình định dùng
sự khác biệt về tuổi tác cũng như vai vế để làm thứ hàng rào cản ngăn đồng
thời cũng ngầm cho nó biết đừng nên xé hàng rào tình cảm để chui qua.
Riêng Duyên nhận thấy cậu học trò của mình thật lạ. Có những lúc nó trầm
mặc, xa vắng như người lớn thời cũng có những lúc nó hồn nhiên và vui vẻ
như một đứa con nít.

- Quê của em ở đâu hả Quát?

- Dạ Bến Tre. Cô biết Bến Tre?

Nói xong Quát đưa cho cô giáo gói đậu phọng rang. Hai bàn tay chạm
nhau. Duyên cảm thấy có một dao động nhẹ nhàng trong tâm hồn của mình
vì sự đụng chạm này.

- Biết nhưng chắc không nhiều bằng em...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.