CON QUỶ ĐẤT - Trang 101

- Trái đất phản kháng, và tôi thậm chí không thể giận được đất mẹ. Nó đã

tích tụ sức lực và ra đòn trở lại. Việc đã xảy ra ngay trong mảnh đất này,
chắc chỉ là một sự tình cờ, nhưng nếu tôi nghĩ không lầm thì điều đó cũng
có khía cạnh tốt của nó. Bởi hiện tượng động đất, lụt lội và những cơn bão
nhiệt đới thường xảy ra ở những miền đất xa xôi, nhưng hầu như chẳng
được người dân châu Âu chú ý tới. Người ta đơn giản chấp nhận hiện tượng
đó, mặc dù những thảm họa thiên nhiên thường xuyên xảy ra đối với tôi
cũng chính là những lời cảnh báo của địa cầu. Mãi tới bây giờ, khi nó xảy
ra ở mảnh đất cận kề, người ta mới bắt đầu suy nghĩ, nhưng kể cả vài ý kiến
nhỏ nhoi đó cũng bị một số các ông chủ và những nhà quản trị trong ngành
du lịch khỏa lấp đi, bởi những con người ham mê quyền lợi đó e ngại rằng
khi thông tin lộ ra sẽ giảm lượng khách đổ về đây và họ sẽ thu được ít tiền
hơn. Vì thế mà người ta đã che giấu không ít chuyện.

- Vâng, chính tôi đã chứng kiến. - Jill McCall nhún vai - Dù tôi có hiểu

hay không, tôi cũng sẽ phải chấp nhận hiện thực đó, nhưng tôi muốn hỏi
chị, bây giờ ta nên làm gì. Ta không thể nói rằng chuyện đó đã xảy ra thì cứ
để cho trái đất tiếp tục hoành hành.

- Đúng vậy!

- Chị có biết lời giải nào không?

- Khó đấy! - Delphi lẩm bẩm - Thậm chí rất khó. Nếu không muốn nói là

bất khả thi. Chắc chắn chúng ta sẽ phải để cho mọi chuyện tiếp tục diễn
biến. Con người chúng ta đâu có đủ mạnh để chống đối những thế lực khởi
thủy của thiên nhiên.

- Bất khả thi sao? - Jill McCall thì thào - Tôi không chấp nhận.

- Vậy là chị nghi ngờ?

Jill McCall gật đầu. Cô đưa cả hai bàn tay bọc quanh cốc cà phê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.