CON QUỶ GỖ - Trang 37

hỏng với bộ quần áo lông chuột, chiếc mặt nạ vỏ trứng vịt và thanh gươm
xương lợn trên tay. Trán Dô nhìn ông già Tửu và nhếch mép cười gằn:

“Ông không nhận ra tôi sao?”.
Ông già Tửu lắc đầu:
Trán Dô nghiến răng nói:
“Ông chóng quên quá. Mà như thế cũng phải, vì ông cố tình xua đuổi tôi.

Ông bắt tôi phải sống ở nơi tối tăm như thế này”.

Ông già Tửu hỏi:
“Vậy ra mày là...”
“Tôi là Trán Dô, tôi là Quỷ gỗ”.
Nói xong, Trán Dô tháo chiếc mặt nạ ra. Ông già Tửu nhận ra Trán Dô,

kêu lên:

“Thằng Trán Dô. Thằng Quỷ gỗ”.
“Đúng. Ta là Trán Dô, ta là Quỷ gỗ đây”.
Trán Dô nói và phá lên cười. Ngay lúc đó hàng trăm con chuột từ trên

chiếc trần bằng cót ép chui ra và rú lên cười. Cả nhà kho dậy lên tiếng cười
như ma của bầy chuột.

Ông già Tửu run lên:
“Hãy trả lại ta Thư Sinh và Tóc Xoăn”.
Trán Dô nói:
“Chúng nó đã là tù binh của tôi. Tôi không giết chúng nó đâu mà ông sợ.

Tôi chỉ bắt chúng sống ở Vương quốc bóng tối và hầu hạ tôi”.

Ông già Tửu giậm chân xuống đất và kêu lên:
“Mày ác quá thằng Quỷ gỗ”.
Trán Dô gào to:
“Ông mới là người ác, thằng Thư Sinh và con Tóc Xoăn mới là người ác,

các người đã xua đuổi tôi, đã đẩy tôi vào thế giới này. Tôi sinh ra trong ngôi
nhà, tôi cũng là một con búp bê gỗ, tại sao tôi không được quyền sống như
các con búp bê gỗ khác, tại sao?”.

Tiếng thét của Trán Dô làm rung cả tấm trần cót ép. Bầy chuột vội im bặt

và lấm lét nhìn Trán Dô.

Ông già Tửu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.