CON QUỶ GỖ - Trang 50

không phải bận tâm”. Trán Dô không tin bởi Thư Sinh thấy đó là nơi được
bọn chuột canh phòng cẩn thận nhất. Tối nay khi đi qua đó, Trán Dô dừng
lại thì bọn lính chuột canh gác ở đó vội tươi cười mời Trán Dô vào cái hang
bên cạnh uống rượu. Vì vội đến gặp Mèo Cụt nên Trán Dô không hỏi han
thăm dò gì mà chào bọn lính gác và đi.

Khi đặt chân lên nền nhà kho, Trán Dô vô cùng xúc động. Tại đây lần

đầu tiên Trán Dô gặp Mèo Cụt và Mèo Cụt trở thành người bạn đầu tiên
trong cuộc đời của Trán Dô. Trong bóng tối của cô đơn và tuyệt vọng, Mèo
Cụt là người duy nhất chăm sóc và chia sẻ mọi điều với Trán Dô. Trán Dô
dừng lại nhìn quanh như đang nhớ lại những gì đã xảy ra ở đây. Thấy Trán
Dô dừng lại, Kiến Đen giục: “Mời Hiệp sĩ đi nhanh cho”. Trán Dô theo
Kiến Đen trèo lên trần cót ép. Trong góc trần, Mèo Cụt nằm thở nặng nhọc.
Trán Dô bước đến ngồi xuống cạnh Mèo Cụt. Trán Dô cầm lấy tay Mèo Cụt
và gọi:

“Ông Mèo Cụt ơi, Trán Dô về với ông đây”.
Mèo Cụt mở mắt nhìn Trán Dô thều thào:
“Trán Dô về đấy ư? Ta yếu quá rồi. Ta nhờ Kiến Đen đi gọi cháu về đây

để nói vài lời trước khi ta giã từ cuộc đời”.

Trán Dô nói:
“Ông sẽ khỏi thôi. Cháu sẽ đi tìm thuốc cho ông”.
Mèo Cụt nói:
“Ta cả đời không phải dùng một viên thuốc. Không phải do ta bệnh tật

mà là ta già quá rồi. Chết bây giờ là được lắm rồi”.

Nói được mấy câu, Mèo Cụt ngừng lại, thở nặng nhọc rồi nói tiếp:
“Ta chết bây giờ chỉ có một điều chưa toại nguyện”.
Trán Dô nói:
“Ông còn điều gì chưa toại nguyện? Cháu có thể giúp gì cho ông?”.
Mèo Cụt không nói gì ra hiệu cho Trán Dô và Kiến Đen đỡ mình ngồi

dậy. Trán Dô lấy một cốc nước cho Mèo Cụt uống. Uống xong cốc nước.
Mèo Cụt như khỏe hơn. Mèo Cụt nói:

“Ta biết tất cả những việc làm vừa qua của cháu. Nhưng ta vẫn tin một

ngày nào đó cháu sẽ hối hận. Cháu sẽ trở thành người có ích. Ta không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.