CON QUỶ GỖ - Trang 52

Trán Dô nói:
“Cháu đã hiểu, cháu đã hiểu”.
Trên gương mặt Mèo Cụt nở một nụ cười thanh thản. Mèo Cụt đưa bàn

tay run rẩy lau những giọt nước mắt cho Trán Dô và bàn tay Mèo Cụt từ từ
rơi xuống. Trán Dô ôm lấy Mèo Cụt rối rít gọi:

“Ông Mèo Cụt ơi, ông Mèo Cụt, ông đừng chết, đừng chết”.
Nhưng Mèo Cụt không còn nghe thấy tiếng gọi của Trán Dô nữa. Trái

tim của Mèo Cụt đã ngừng đập. Trán Dô ôm lấy Mèo Cụt khóc nức nở.
Ngay đêm khuya, Trán Dô đã đưa thi thể Mèo Cụt mai táng ở góc vườn
dưới một gốc cây cau. Bởi Trán Dô từng được nghe Mèo Cụt kể về những
kỷ niệm của Mèo Cụt thuở ấu thơ với câu cau già này. Khi nấm mộ được
đắp cao, họ hàng nhà Kiến Đen tha hạt hoa gieo lên nấm mộ. Trán Dô ngồi
bên mộ Mèo Cụt cho tới gần sáng.

CHƯƠNG 12

Sau cái chết của Mèo Cụt, đêm đêm lòng Trán Dô thấy trống vắng vô

cùng. Nhiều đêm Trán Dô đi lang thang trên mái nhà nơi trước kia Mèo Cụt
thường đi và có lúc Mèo Cụt ngủ lại trên đó. Một đêm, Trán Dô nhìn thấy
Mèo Cụt đi lang thang trên mái nhà. Mèo Cụt đã chết rồi kia mà. Trán Dô
nhìn Mèo Cụt và run rẩy hỏi:

“Có phải là ông Mèo Cụt không?”.
Mèo Cụt nói:
“Đúng là ta”.
Trán Dô lại hỏi:
“Ông chết rồi cơ mà”.
Mèo Cụt gật đầu:
“Đúng là ta đã chết. Ta bây giờ chỉ là linh hồn của ta. Ta nhớ mái nhà

này, ta nhớ cháu nên ta hiện về. Ta cám ơn cháu đã chôn cất ta tử tế. Ta biết
cháu thương nhớ ta. Sao cháu chưa đến thăm ông già Tửu?”.

Trán Dô cúi đầu im lặng không trả lời. Mèo Cụt nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.