CON QUỶ GỖ - Trang 7

tiếng con búp bê nói với các bạn một điều gì đó. Nhưng thôi, trước khi tin
vào điều đó, các bạn hãy cùng tôi xem Trán Dô bắt đầu cuộc đời của mình
trong cái nhà kho tối đen như thế nào.

CHƯƠNG 2

Trán Dô tỉnh dậy lúc nửa đêm. Xung quanh Trán Dô ngổn ngang những

búa, kìm, cưa, đục... Trán Dô dụi mắt nhìn trong bóng tối và cất tiếng:

“Sao mình lại ở đây nhỉ?”.
“Cậu đã bị ông già Tửu vứt vào đây!”.
Giọng nói buồn cất lên từ bóng tối. Trán Dô căng mắt nhìn và hỏi:
“Ông là ai vậy?”.
“Tôi là Mèo Cụt đây!”.
“Ông là Mèo Cụt à? Tại sao tên ông lại là Mèo Cụt?”.
Mèo Cụt bước từng bước uể oải đến bên Trán Dô:
“Tôi bị cụt đuôi nên người ta gọi tôi là Mèo Cụt”.
Trán Dô reo lên:
“Ông Tửu làm thiếu cái đuôi của ông phải không?”.
Mèo Cụt bật cười:
“Không, không phải thế. Tôi không phải là con mèo bằng gỗ. Tôi được

ông Tửu mua từ chợ về để bắt chuột. Một lần đánh nhau với lũ chuột trụi
lông, tôi bị chúng cắn cụt đuôi. Và lũ trẻ gọi tôi là Mèo Cụt. Mỗi lần nghe
người khác gọi tôi bằng cái tên ấy, lòng tôi đau đớn vô cùng. Mặc dù tôi đã
tiêu diệt hàng trăm con chuột. Nhưng bây giờ tôi già rồi...”.

Mèo Cụt nói và thở dài. Ngay lúc đó một con chuột trụi lông lừ đừ bước

đến. Con chuột trụi lông chỉ sống trong bóng tối. Thế giới bóng tối gọi hắn
bằng một cái tên gớm ghiếc: Lông Trụi. Trăng hạ tuần đã lên chiếu những
tia sáng nhàn nhạt vào góc nhà kho. Lúc này Trán Dô nhìn thấy mọi vật
xung quanh. Lông Trụi bước đến trước Mèo Cụt và hỏi:

“Lão Mèo Cụt già nua kia, ngươi vừa nói gì đến chúng tao thế?”.
Mèo Cụt không nói gì, ngồi im lặng. Lông Trụi vuốt vuốt những sợi râu

lưa thưa đã bạc phếch và nói bằng giọng khàn khàn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.