CON QUỶ MỘT GIÒ - Trang 14

Nghe giọng nói run run của ông chú già nua, Tân cũng động lòng. Chưa kịp
nói gì thì ông già đã tiếp tục:

- Chú đã tính đâu vô đó hết rồi! Chú còn mảnh vườn mảnh ruộng này để lại
cho cháu, cháu cứ ớ lại đây mà sinh cơ lập nghiệp, rồi coi đứa nào được
được thì gá nghĩa vợ chồng mà sống với nhau. Đi về dưới đó làm gì? Nơi đó
cũng đâu phải quê hương gốc gác gì của cháu đâu? Chú nay cũng gần đất xa
trời rồi, tao muốn có người hủ hỉ, với lại tao cũng sợ lúc nhắm mắt không có
một ai bên cạnh...

Tân xót xa:

- Chú nói gì nghe buồn quá... Thôi, vậy thì cháu sẽ ở lại...

°

° °

Thế là Tân chính thức ở lại nhà ông chú. Nhưng hiện tại ruộng vườn còn
đang cho người ta mướn chưa hết thời gian, nên tạm thời Tân chỉ lo quét
dọn và nấu bữa cơm, còn lại là lông bông chơi cả ngày.

Bạn bè hồi nhỏ của Tân giờ đứa nào cũng có gia đình, gặp lại Tân chúng
mừng lắm, cứ kéo Tân vào bàn nhậu. Nhưng Tân đã quyết đoạn tuyệt với
rượu rồi nên chỉ ngồi nói chuyện suông với bạn.

Sau mấy ngày rong chơi khắp xóm, Tân biết thêm một vài chi tiết mà ông
chú quên chưa kể. Đó là từ ngày thằng Năm chết tới nay, tất cả trẻ con trong
làng được sinh ra đều không tồn tại được!

Đó là một nỗi đau rất lớn mà người dân ở đây phải gánh chịu. Bởi thế có
những cặp vợ chồng trẻ đã bỏ làng ra đi, không quay trở lại.

Những câu hỏi không lời giải đáp cứ mỗi ngày một chất chồng thêm trong
đầu Tân. Tân vô cùng thắc mắc, về cái chết của thằng Năm, về tiếng hú giữa
đêm khuya, về những bóng ma lảng vảng, về những cái chết kỳ bí của người
không may gặp ma, rồi cả sự hủy diệt trẻ sơ sinh nữa… Tại sao trong ngôi
làng nhỏ bé này lại xảy ra nhiều việc động trời đến vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.