CON QUỶ MỘT GIÒ - Trang 85

Ông Thành gật gù. Ông nhìn Nhã Trúc:

- Cháu Trúc, bác biết hiện nay cháu chưa có bạn trai, nếu cháu không chê
Quân thì... Bác thấy Quân cũng là người tốt, có trách nhiệm lại rất chung
thủy, đúng không? Có lẽ Ngọc Anh cũng nhận thấy thế nên mới muốn kết
hợp cho hai đứa... ý cháu thế nào?

Hai gò má Nhã Trúc đỏ ửng lên, cô e thẹn không thể nói nên lời.

Ông Thành không muốn làm khó Nhã Trúc nên quay sang Quân, ông hỏi:

- Còn con? Tình cảm của con với Nhã Trúc ra sao?

Quân cũng hơi ngượng, nhưng nhanh chóng anh lấy lại phong thái ôn tồn
vốn có của mình mà đáp:

- Dạ thưa bác... Từ lâu nay con luôn thương mến và quí trọng Nhã Trúc,
xem cô ấy là một người bạn, một đứa em chứ thật sự chưa có tình cảm gì
hơn. Theo con nghĩ, nếu như Ngọc Anh có ý muốn kết hợp con với Nhã
Trúc cũng không có gì lạ, vì Nhã Trúc là bạn thân của cô ấy. Nhưng... lúc
này mà chúng ta bàn đến vấn đề này thì cũng còn sớm lắm. Hai bác và bác
An cứ để thư thả cho mọi việc diễn ra một cách bình thường. Nếu một thời
gian sau nữa, con và Nhã Trúc thật sự có tình cảm với nhau thì chừng ấy
chúng ta bàn cũng chưa muộn... còn lúc này... có lẽ Nhã Trúc cũng chưa
muốn, phải không em?

Nhã Trúc ngước lên nhìn Quân với ánh mắt hàm ơn, cô khẽ gật đầu xác
nhận.

°

° °

Ba năm sau, đám cưới của Quân và Nhã Trúc diễn ra trong sự vui vẻ hài
lòng của họ hàng thân tộc hai bên.

Vợ chồng ông Thành không khỏi có chút bùi ngùi khi nhìn di ảnh con gái
trên bàn thờ, nhưng hai ông bà tự an ủi, thôi thì tử hôm nay mình đã có thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.