CON TÀU TRẮNG - Trang 135

---------------------

(1) Axtrapanla: cầu trời phù hộ (chú thích của bản tiếng Nga.)

- Chúng cháu sẽ kể chuyện sau! Vẫn còn mấy anh em chúng cháu

đang đi ở ngoài kia, bảy người. Chỉ e họ lạc đường. Nào, cậu ngồi xuống

đây. Sái chân đây mà. – Kulubêc nói nhanh, đồng thời đặt anh chàng đang

rên rỉ ngồi xuống bệ bếp lò.

- Hiện giờ họ ở đâu, người của các anh ấy mà? Ông Mômun vội vã. – Tôi sẽ

đi ngay, dẫn các anh ấy về. Còn cháu, -Ông nói với thằng bé. – Cháu chạy

đi nói với chú Xâyđăcmat mau mau mang đèn đến đây, đèn pin ấy.

Thằng bé nhảy bổ ra khỏi nhà và nghẹn thở. Cho đến chót đời nó vẫn còn

nhớ giây phút ấy. Một con quái vật gì không rõ, lông lá, lạnh giá, rú rít thộp

lấy cổ nó và bắt đầu vần vò. Nhưng nó không run sợ. Nó vùng ra khỏi

những cẳng chân bám chặt, dùng hai tay che đầu, chạy tới nhà Xâyđâcmat.

Tới đây chỉ có vài ba mươi bước, mà nó tưởng chừng như nó chạy rất xa,

qua bão táp, như một batưr tới giúp sức các chiến binh của mình. Lòng nó

tràn đầy dũng khí và quyết tâm. Nó cảm thấy nó cường tráng và vô địch. Và

trong lúc chạy đến nhà Xâyđăcmat, nó đã kịp lập nên những kì công anh

hùng đáng kinh ngạc. Nó nhảy từ ngọn núi này sang ngọn núi khác, vượt

qua những vực thẳm, nó dùng gươm hạ sát cơ man nào là địch quân, nó cứu

những người đang bị lửa thiêu và chìm nghỉm dưới sông, nó cưỡi chiếc máy

bay phản lực có lá cờ đỏ phấp phới, đuổi theo con quái vật đang chạy trốn,

luồn qua các khe núi và các vách đá hòng thoát khỏi tay nó. Chiếc khu trục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.