CON TÀU TRẮNG - Trang 65

ta! Những cánh rừng này là của chúng ta! Bây giờ những đàn gia súc này là

của chúng ta!”

Quân địch rút đi mang theo vô vàn chiến lợi phẩm và không để ý đến hai

đứa trẻ từ trong rừng trở về: một thằng bé và một con bé. Vốn không chịu

nghe lời người lớn và tinh nghịch, từ sáng chúng đã trốn bố mẹ vào khu

rừng gần nhất tước vỏ cây để đan giỏ. Chúng mải chơi, không để ý rằng

chúng đã vào quá sâu trong rừng. Khi nghe thấy tiếng ồn ào và tiếng gào

thét của cuộc chém giết, chúng chạy về thì bố mẹ anh chị em chúng không

còn nữa. Hai đứa trẻ không còn họ hàng thân thích gì nữa. Chúng khóc lóc

chạy từ đống tro này sang đống tro khác và không tìm thấy đâu một bóng

người. Phút chốc chúng trở nên côi cút. Trên đời chỉ còn mình chúng. Đằng

xa, bụi bốc lên như đám mây đen, quân thù lùa những đàn ngựa và những

đàn gia súc cướp được trong cuộc tập kích đẫm máu về vùng đất của mình.

Hai đứa thấy bụi cuốn bốc lên dưới vó ngựa và đuổi theo chúng vừa khóc

vừa gọi, đuổi theo kẻ thù hung dữ. Chỉ có trẻ con mới hành động như vậy.

Đáng lẽ lẩn trốn những kẻ giết người thì hai đứa trẻ lại đuổi theo chúng.

Miễn sao không bị bỏ rơi một mình, miễn sao rời xa cái chốn đáng sợ, bị

tàn phá tan hoang này. Tay nắm tay, thằng bé và con bé chạy theo bọn cướp,

van xin bọ chúng chờ chúng, cho chúng theo cùng. Nhưng những tiếng ầm

ầm, tiếng hí và tiếng vó nện rầm rập của những đàn gia súc bị lùa đi đang

hăm hở chạy, làm sao mà nghe thấy tiếng nói yếu ớt của hai đứa trẻ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.