Thang máy
Giám đốc triệu tập chúng tôi và thông báo:
- Thưa toàn thể anh chị em! Một công trình quan trọng, chúng ta sẽ lắp
đặt một thang máy.
Thoạt đầu chúng tôi lấy làm lạ, vì nhà cơ quan chỉ có tầng trệt.
- Biết làm sao, - Giám đốc nói - hiện đại hóa. Chúng ta không thể né
tránh. Tôi triệu tập cán bộ nhân viên lại là để chúng ta cùng bàn, làm thế nào
để giải quyết vấn đề này.
Chúng tôi bàn, chúng tôi bàn và rốt cuộc chúng tôi bàn xong. Toán thợ
đến lắp đặt một thang máy theo kế hoạch đơn giản của chúng tôi.
Chúng tôi thuê một nhân viên đứng ở tầng trệt để trông coi, hễ có người
vào cơ quan thì hướng dẫn cho người ta đi thang máy xuống tầng hầm, từ
tầng hầm lên tầng trệt rồi ra ngoài. Còn ai rời ngôi nhà thì thoạt tiên đi thang
máy lên tầng áp mái, sau đó xuống tầng trệt và ra ngoài.
Mọi việc đều suôn sẻ. Cho đến một hôm có quyết định, trong khuôn khổ
tiết kiệm thang máy, chỉ được sử dụng thang lúc đi lên, còn lúc xuống phải đi
bộ.
Vấn đề đâm ra phức tạp. Bây giờ, hễ ai muốn vào ngôi nhà thì trước tiên
phải đi bộ xuống tầng hầm, đợi thang máy ở dưới đó và lên tầng trệt. Còn hễ
ai muốn ra ngoài ngôi nhà thì được quyền đi thang máy lên tầng áp mái, còn
khi xuống tầng trệt thì phải đi bộ.
Tuy nhiên, chắc tại bị hỏng hóc vì khai thác quá mức, đã có bản bổ sung
vào quyết định cũ, theo đó, ngay cả khi đi lên trên cũng chỉ có những đối
tượng sau đây mới được sử dụng thang máy: thủ trưởng, phụ nữ có thai,
người tàn tật và những người được khen thưởng từ huy chương bạc trở lên.