CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 172

T

hật giống như đang phải lội nước. Tay chân hắn nặng trĩu và đơ ra sau

một đêm nằm trên chiếc giường cứng trong phòng giam còn đầu óc thì ong
ong vì thèm rượu. Anders nhìn quanh căn hộ. Sàn nhà đầy vết giày bẩn của
cảnh sát đi lại khắp nơi. Nhưng hắn chẳng thèm để ý. Nhà có bẩn hay
không hắn cũng chẳng quan tâm.

Hắn lôi từ trong tủ lạnh ra một lô sáu lon bia loại nặng rồi gieo mình

xuống tấm đệm trong phòng khách. Hắn nằm ghé người, tì lên cánh tay trái
và dùng tay phải mở nắp lon bia rồi thèm thuồng uống một hơi dài hết sạch.
Hắn ném lon bia bay một vòng trên không trung rồi rơi xuống góc phòng.
Sau khi nhu cầu cấp thiết đã được tạm thời giải quyết, hắn nằm hẳn xuống
đệm, gối đầu lên hai tay. Hắn nhìn vô định lên trần nhà và cho phép bản
thân chìm đắm trong những ký ức xa vời. Chỉ trong quá khứ, hắn mới thi
thoảng tìm được chút thư thái trong tâm hồn. Giữa những khoảnh khắc
ngắn ngủi đó, khi hồi tưởng về những ngày tươi đẹp đã qua, một nỗi đau
đớn dữ dội không ngừng cứa vào trái tim hắn. Những chuyện diễn ra trong
quá khứ, kỳ lạ thay, vừa quá đỗi xa vời lại vừa gần gũi, như là ngày hôm
qua.

Trong ký ức của hắn, mặt trời luôn rực rỡ. Mặt đường nhựa ấm áp dưới

gan bàn chân và môi hắn vẫn còn vị mằn mặn của muối lúc vừa bơi dưới
biển lên. Lạ lùng thay, hắn không thể nhớ được bất cứ điều gì khác ngoài
mùa hè. Không có những mùa đông. Không có những ngày âm u, mây
giăng kín. Không có mưa. Chỉ có ánh mặt trời từ bầu trời xanh trong trẻo
và cơn gió nhẹ làm lay động mặt gương sáng lấp lánh của biển cả.

Alex trong chiếc đầm mùa hè nhẹ nhàng, phấp phới trên bắp chân. Mái

tóc vàng để dài, suôn thẳng chạm tới hông. Đôi khi hắn còn nhớ được cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.