CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 361

“Em mệt thật ấy chứ. Muốn xỉu tới nơi. Nhưng Anna còn cần ngủ hơn cả

em nên em phải thức thêm vài tiếng nữa. Hai đứa còn bé quá không để tự
chơi một mình được.”

Adrian cũng bi bô đồng tình.
Patrik đưa ra một quyết định chớp nhoáng. “Có một giải pháp khác nữa.”
“Ôi thế á, biện pháp gì cơ? Buộc chúng vào lan can ư?” Erica phá ra

cười.

“Anh đến trông cháu cho em.”
Erica phì một tiếng đầy vẻ hoài nghi. “Anh á? Trông trẻ á?”
Anh liền giả vờ tỏ vẻ phật ý: “Em định ám chỉ anh không đủ đàn ông để

làm việc đó hả? Nếu anh có thể một tay dễ dàng hạ gục hai tên cướp thì dĩ
nhiên là anh cũng có thể dễ dàng xử lý hai nhân vật bé tí kia. Hay là em
không tin anh?”

Anh dừng lại ra vẻ hăm dọa và nghe thấy Erica cười sằng sặc ở đầu dây

bên kia.

“Thôi được rồi, anh có thể làm được, làm được. Nhưng em cảnh cáo anh

trước, hai đứa này quậy dữ lắm đấy. Anh chắc là mình đuổi theo được chứ,
ý em nói là ở tuổi anh mà chạy theo bọn nhóc…?”

“Anh sẽ cố gắng. Để phòng bị, anh sẽ mang theo thuốc trợ tim.”
“Thôi được rồi, em đồng ý. Khi nào anh tới?”
“Anh tới ngay đây. Thật ra anh đang trên đường tới Fjällbacka vì có chút

công chuyện và vừa đi qua chỗ sân gôn. Hẹn em năm phút nữa nhé!”

Cô đứng chờ trên ngưỡng cửa lúc anh bước ra khỏi xe. Trên tay cô là

một cậu bé hai má bầu bĩnh, hai tay vung vẩy. Trốn sau lưng cô là một bé
gái đang ngậm ngón tay cái, cánh tay còn lại đang bị bó bột lủng lẳng. Anh
không biết nguyên nhân sự xuất hiện đường đột của Anna nhưng với những
gì Erica kể cho anh về ông em rể cùng với cánh tay bó bột của bé gái, anh
không thể nào không nghi ngờ về một kịch bản tồi tệ. Anh không hỏi. Erica
sẽ tự kể với anh khi có cơ hội.

Patrik chào ba người họ. Erica nhận được một nụ hôn, Adrian một cái

vuốt má và rồi anh ngồi xổm xuống chào Emma đang mang vẻ mặt rầu rĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.