CÔNG CHÚA MẶT TRĂNG TẬP 1- CINDER - Trang 5

diện quảng trường át đi hết. Cinder chỉ bik đấy là 1 cái cớ, họ đơn giản chỉ
là không thích bị xếp bên cạnh cô.

Một tấm khăn trải bàn sẫm màu được thả xuống, ngăn cách giữa Cinder

và đám người qua lại bên ngoài. Cả quảng trường tràn ngập âm thanh ồn ã
của người mua hàng, người bán hàng rong, trẻ con. Tiếng những người đàn
ông đang gầm lên mặc cả với các rô bốt bán hàng, tìm mọi cách để hạ giá
sản phẩm. Tiếng lạch cạch của những chiếc máy quét thẻ cước và cái giọng
đều đều của máy tính xác nhận số tiền thanh toán. Hàng trăm màn hình
khổng lồ được phủ kín khắp các mặt toà nhà, phát đi các đoạn phim quảng
cáo, tin tức thời sự và giải trí.

Sau một thời gian dài bán hàng ở đây, Cinder đã học được cách bỏ ngoài

tai những âm thanh ồn ã đó, nhưng hôm nay có một âm thanh đặc biệt
khiến cô không thể không chú ý tới. Một nhóm trẻ con đang đứng bên
ngoài sạp hàng của cô, hát hò ông ổng: "Hắt xì, hắt xì, nào chúng mình
cùng ngã!"- và cười như nắc nẻ lúc cả bọn kéo nhau ngã vật ra vỉa hè.

Nụ cười khẽ nở trên môi Cinder. Không phải vì giai điệu quen thuộc của

bài hát kia mà vì ý nghĩa sâu xa ẩn chứa đằng sau lời bài hát. Nó như một
bóng ma về nạn dịch và cái chết đang trỗi dậy trở lại trong suốt một thập kỉ
qua và nó khiến cô thấy buồn nôn. Nhưng cô thích ánh mắt khó chịu của
người qua đường nhìn đám trẻ con đang nằm khúc khích trên vệ đường.
Bọn họ càng khó chịu bấy nhiêu, cô càng thấy yêu quý bọn trẻ con bấy
nhiêu.

"Sunto! Sunto!"

Sự thích thú của Cinder ngay lập tức biến mất. Từ phía đối diện, cô nhìn

thấy bà Chang Sacha, chủ tiệm bánh, đang đi xuyên đám đông trong chiếc
tạp dề bám đầy bột mì. "Sunto, về mau! Mẹ đã bảo không được chơi ở
gần..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.