CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 128

Ta âm thầm an ủi chính mình ở trong lòng, sau đó hầm hừ ngồi xuống:

“Quên đi, mặc kệ ngươi.”

Vô Mẫn Quân đại khái cảm thấy lần này hắn lại là người thắng, có

chút vừa lòng, nhìn ta cười cười.

Ta cũng nhìn hắn cười cười.

Ai, mặc dù thân thể trao đổi… Nhưng lòng người, vẫn là cách một

tầng bụng.

* * *

Ngày cuối cùng ở lại Đông Nguyên quốc, ta cùng Vô Mẫn Quân tách

ra hoạt động, ta lại vụng trộm xuất cung lần nữa, muốn nhìn lại Đông
Nguyên quốc thêm một chút, nhìn thêm quốc gia đã sinh ra ta nuôi ta lớn
thêm một chút còn Vô Mẫn Quân thì ở trong cung ăn đồ ngọt, rồi ngủ, ngủ
dậy lại ăn mứt gì đó.

Kỳ thật khi đến tháng, phụ nữ không nên đi lại nhiều, nhưng ngày

hôm sau ta cùng Vô Mẫn Quân vẫn chọn rời đi, bởi vì dù sao Đông Nguyên
quốc cùng Tây Ương quốc vẫn có khoảng cách nhất định, thời gian đi qua
đi lại cũng rất nhiều, không thể tiếp tục nghỉ ngơi, bằng không sợ rằng bên
trong Tây Ương quốc sẽ hỗn loạn.

Huống chi ta là ngườitập võ , thân mình khỏe mạnh hơn so với những

cô nương bình thường, ngoại trừ buổi tối đầu tiên Vô Mẫn Quân tỏ vẻ đau
bụng ra thì không có vấn đề gì lớn.

Giống như khi đến, chúng ta cũng chậm rãi trở về Tây Ương quốc, lần

này còn mang theo rất nhiều trân bảo từ hoàng cung Đông Nguyên quốc,
bởi vì liên quan đến chuyện xuất binh của Đông Nguyên quốc, khoảng cách
giữa ta và Vô Mẫn Quân vốn sắp biến mất lại tiếp tục xuất hiện, ta cùng
hắn quả thực là hai kẻ trười sinh đã ghét nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.