CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 174

Ngô Ung mừng rỡ: “Được, được.”

Vô Mẫn Quân nhếch miệng một cái về phía hắn, tay phải vung roi uốn

éo đi trước, Ngô Ung cao hứng phấn chấn đi theo sau.

Ta: “…”

Vô Mẫn Quân chết tiệt…

Ta vụng trộm nhảy từ thân cây này sang thân cây khác, một đường đi

theo hai người bọn hắn, mới phát hiện hóa ra Vô Mẫn Quân đưa Ngô Ung
đến hồ nước trong rừng gần đó.

Nơi này quả thực không có người, nhưng… Có chút nguy hiểm …

Ta nghĩ lại chuyện đã xảy ra trước đó không lâu, trong lòng không

khỏi có chút sợ hãi.

Đến hồ nước ở trong rừng, quả thật là một bóng người cũng không có,

Vô Mẫn Quân bỗng nhiên xoay người lại, nói với Ngô Ung: “Cởi quần áo
ra.”

Ta: “…”

Ngô Ung có chút thẹn thùng: “Nhanh như vậy?”

Vô Mẫn Quân không kiên nhẫn nói: “Bảo ngươi cởi thì cởi đi.”

Ngô Ung nói: “Được.”

Sau đó quả nhiên hắn cởi quần áo ra, cái khiến ta không thể nói gì là

hóa ra toàn bộ quần áo trên người hắn chỉ là một bộ quần áo da dính sát
người kia.

Rốt cuộc là ai nghĩ cách hại hoàng tử Bắc Xương quốc như vậy…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.