CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 233

Coi như đây lần đầu tiên hắn nói hợp lễ nghi với ta như vậy hợp, ta

cảm thấy có chút khôi hài, lại có chút cảm khái, nói: “Được rồi, ngươi đi
nhanh đi.”

Vô Mẫn Quân ở bên cạnh khoanh tay nhìn, sau đó bỗng nhiên nói:

“Về sau nhớ rõ đừng trở về, bằng không gặp một lần giết một lần.”

Ngô Ung: “…”

Ta khó hiểu nhìn Vô Mẫn Quân: “Hắn lại làm gì chọc tới ngươi ?”

Vô Mẫn Quân không hờn giận nói: “Tùy tiện nói thôi! Hắn có thể chết

vài lần sao?”

Ngô Ung: “…”

Ngô Ung cầm lệnh bài, bước đi như bay rời đi.

Ta có chút lo lắng cho hắn, nhìn theo bóng dáng của hắn, xác định hắn

hẳn là sẽ không bị bắt lại, mới xoay người, lại phát hiện Vô Mẫn Quân sớm
đã không còn.

… Đi thật đúng là mau, cũng quỉ dị như lúc đến.

Dù sao, khi đó vì sao lại khéo như vậy mà hắn có mặt ở đây? Chẳng lẽ

hắn vẫn theo dõi ta?

Thật sự là không thể hiểu nỗi Vô Mẫn Quân…

***

Ta đầy mình nghi vấn lẫn lo lắng cho Ngô Ung trở về Chưởng Kiền

điện, Vô Mẫn Quân ở bên trong, thản nhiên ăn cống vải mới dâng, ta đi đến
bên cạnh hắn hỏi: “Khụ, hỏi ngươi chuyện này… Ngươi từ đầu đã theo dõi
ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.