CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 232

Ta nói với Ngô Ung: “Ngươi yên tâm, ta không có đoạn tay áo chi

phích… Ta cùng hoàng hậu ta tốt như vậy…”

Ta kéo kéo tay áo Vô Mẫn Quân, muốn để cho hắn phối hợp một chút,

Vô Mẫn Quân liếc mắt nhìn ta một cái, ta trừng mắt nhìn hắn. Vô Mẫn
Quân nghĩ nghĩ, bỗng nhiên khẽ cười một tiếng, kiễng chân lên, hôn một
cái lên mặt ta.

Ta: “…”

Ngô Ung: “…”

Mặt ta hồng lên: “Ngươi, ngươi làm gì!”

Vô Mẫn Quân cười như không cười nói: “Hoàng Thượng, chúng ta có

cái gì chưa làm qua đâu, hiện tại ngài còn đỏ mặt như vậy, nga ha ha ha
ha…”

Ngô Ung cũng có chút ngượng ngùng: “Hóa ra thật là ta hiểu lầm …

Ha ha.”

Ha ha cái đầu ngươi .

Ta túm lấy Ngô Ung, nói: “Đi, đi mau.”

Ta lấy lệnh bài ra, quăng cho hắn: “Tự ngươi có biết đường không?

Biết đường thì đi ra ngoài, mang theo lệnh bài này là có thể ra khỏi cung…
Dù sao cũng không thể vào cung nữa, ra khỏi cung thì tự mình nghĩ biện
pháp đi, cấp dưới của ngươi hẳn là vẫn còn ở đây, mang theo bọn họ trở về
Bắc Xương quốc đi.”

Ngô Ung thật cẩn thận cầm lấy lệnh bài, nói: “Vâng… Đa tạ Tây

Hoàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.