CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 27

chọc.

Nói thật ra, ta rất bội phục điểm này của Vô Mẫn Quân, vô luận bắt

đầu phát sinh nhiều chuyện như thế nào, ngay sau đó hắn lại giống như kẻ
không có việc gì. Tuy rằng ta không biết hắn có phải thật sự không thèm để
ý hay không, nhưng… cứ dựa vào biểu tình trên mặt hắn mà nói, thật sự
khiến cho người ta khó hiểu.

Ta gật gật đầu: “Ngực lớn ngốc nghếch, định luật xưa nay.”

Vô Mẫn Quân cười ha ha: “Ngươi nói chỉ bao biện thôi.”

Ta trừng hắn liếc mắt một cái.

Vô Mẫn Quân lười biếng nói: “Ngực lớn ngốc nghếch, cũng tốt hơn

ngực nhỏ ngốc nghếch…”

Ta lại trừng hắn.

Vô Mẫn Quân vô tội nói: “Ta không phải nói ngươi.”

Ta mặc kệ hắn, chỉ ngồi ở chỗ đằng kia chờ cung nữ đưa xiêm y của

Dương Bình công chúa đến, hiện tại Vô Mẫn Quân chỉ mặc một chiếc áo
đơn màu trắng của hắn, mà bây giờ trời đã lạnh rồi, đại khái hắn ngồi có
chút lạnh nên nghĩ nghĩ lại chui vào trong chăn thôi.

Dù sao thân thể hắn chiếu cố là thân thể của ta, ta cũng không có dị

nghị gì, hai người cứ như vậy trầm mặc ngồi trong chốc lát, Vô Mẫn Quân
mở miệng nói: “Đúng rồi, ta còn muốn dạy cho ngươi lát nữa khi gặp phụ
hoàng cần phải làm cái gì. Đầu tiên, thời điểm đến gần long sang trong
cung điện phụ hoàng, bước chân của ngươi phải chậm lại, thân mình hơi
run run, có thể khóc liền khóc đi, sau đó quỳ gối trước giường phụ hoàng,
nói ‘Phụ hoàng bị bệnh đau tra tấn như vậy, nhi thần hận không thể lấy thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.