CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 270

Theo lý mà nói, thời điểm như thế này, Vô Mẫn Quân thích nhất là vô

giúp vui .

Bình Dương tức giận nói: “Không biết… Tẩu ấy đã đi từ trước lâu rồi,

còn mang theo kiếm, không biết vì sao đi.”

Ta phát rồ: “Có gì mà không biết ! ! ! Khẳng định là đi giết người rồi!

! !”

Bình Dương: “…”

Lã dẫn: “…”

Ta đau thương nói với Lã dẫn: “Kỳ thật hôm qua chúng ta tra ra kẻ thù

của ngươi là ai, ta vừa mới hỏi như vậy để xem ngươi có thành thật hay
không … Hoàng hậu của ta võ công rất cao, không chừng đã đi tìm kẻ
thù… Nghiêm Sinh của ngươi rồi.”

Bình Dương: “… Hoàng huynh, là Nghiêm Mệnh.”

Ta nói: “Lúc này, tên là không trọng yếu!”

Lã Dẫn: “…”

Lã Dẫn đứng thẳng dậy, nói với ta: “Bệ hạ, thảo dân đi trước một bước

!”

Ta vẫy vẫy tay để cho hắn lui ra, Lã Dẫn lòng nóng như lửa đốt, phỏng

chừng sợ bị Vô Mẫn Quân đoạt tiên cơ, trực tiếp khi ra bên ngoài thì thi
triển khinh công chạy đi, Bình Dương đứng ở phía sau nhìn, bộ dạng tỏ ra
hết lo lắng lại lo lắng.

Ta nói: “Cũng là là nam nhân tốt, có thể phó thác.”

Bình Dương mệt mỏi nói: “Nam nhân tốt chỗ nào… Ai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.