CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 385

Ta cũng đã ngủ đủ, vừa vặn gọi hạ nhân tới giúp rửa mặt chải đầu thay

quần áo, lúc dùng bữa sáng, ta nhìn thấy Vô Mẫn Quân ngồi xoa mũi, đành
phải gọi hắn lại đây: “Thật sự rất đau sao?”

Vô Mẫn Quân nói: “Bằng không ngươi hôn một cái.”

Ta: “…”

Ta thở dài, nói: “Vô Mẫn Quân, lúc trước ngươi rất nữ tính, hiện tại

ngươi lại rất yếu ớt… Cứ tiếp tục như vậy ngươi cũng không cứu nổi, thật
sự…”

Vô Mẫn Quân không chút do dự tiến lại gần, dùng miệng nuốt hết

những lời nói tiếp theo của ta, ta bị hắn hôn đến choáng váng mơ hồ, sau
khi hắn lui lại thì cơ bản đã quên vừa nãy định nói gì nữa .

Vô Mẫn Quân đê tiện hướng ta nhíu mày: “Tiếp tục nói đi, ta hiện tại

rất yếu ớt, sau đó thì sao, hử?”

Ta: “…”

“Ngươi từ yếu ớt, lại biến thành ‘khiến cho người ta tức giận ‘.” Ta

liếc mắt xem thường nhìn hắn, trong lòng đã có chút ngượng ngùng, từ sau
khi hoán đổi trở lại, Vô Mẫn Quân có vẻ phấn chấn vô cùng, khi làm một ít
hành động thân mật cũng rất tự nhiên nhưng ta thì lại cảm thấy ngượng
ngùng…

Đại khái là do da mặt không dày bằng hắn như vậy…

Thời gian buổi chiều, Vô Mẫn Quân phải đi ngự thư phòng, ta ngồi

một lát ở trong Chưởng Kiền điện, Bình Dương và Lã Dẫn đã tới rồi, Bình
Dương nói chính mình rất nhàm chán , ta cũng tràn đầy đồng cảm, dù sao
cẩn thận nghĩ lại lại cảm thấy rất không thích hợp, dù sao Bình Dương là vì
mang thai, mà ta… cũng không đến mức nhàm chán như vậy…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.