CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 397

Tư Đồ Hữu Tình nghĩ nghĩ, nói: “Tùy vào cô nương!”

Ta: “…”

Ta nói: “Ta ở nơi này, cách xa chiến trường vạn dặm, sao lại tùy ta?”

Tư Đồ Hữu Tình nói: “Đại bản doanh!”

Trong lòng ta rung động, hơi có chút hiểu được, nhân tiện nói: “Được,

ta đã biết, đa tạ.”

Tư Đồ Hữu Tình nói: “Không cần … Cái kia, có thể cho ta mượn một

chút tiền sao.”

Ta: “… Đương nhiên có thể.”

Tư Đồ Hữu Tình nhận tiền, ngượng ngùng nói: “Ta bởi vì luôn luôn đi

tìm sư phụ, không có tiền … Lại lười kiếm, vừa vặn bán quyển sách cho cô
nương, ừm, quyển sách này là của cô nương!”

Ta: “…”

Hóa ra mục đích chính là bán sách sao… Thật uyển chuyển…

Ta cười nói: “Về sau có khó khăn gì đều có thể tìm ta .”

Chỉ chỉ bánh bao, ta nói: “Cô nương chỉ cần để cho bánh bao đến là

được.”

Tư Đồ Hữu Tình nói cám ơn, bỗng nhiên thần sắc biến đổi, nói: “Sư

phụ đang ở gần đây!”

Sau đó trong nháy mắt, nàng ta liền biến mất không thấy .

Thật ra ta đã tạo thành thói quen nhưng mấy ám thị sau lưnng thật

kinh ngạc. Những ám thị kia là do Vô Mẫn Quân phái tới, lúc trước ta vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.