CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 440

Ôi chao, sao lại lui lại?

Mọi người đều có chút khó hiểu, nhưng lời nói của Vô Mẫn Quân vừa

là quân lệnh, lại là thánh chỉ, không ai dám không tuân theo.

Vô Mẫn Quân nhanh chóng lội nước đi về phía bên kia, binh lính Nam

Văn cho là chúng ta sợ hãi, cao hứng phấn chấn chế nhạo đuổi theo, dường
như đã hoàn toàn quên mất việc mình mai phục một chút cũng không thành
công, tiền mất tật mang.

Mọi người rất nhanh đã lội qua nước, từ trong doanh trại của chúng ta

bắn ra vô số hỏa tiễn, thẳng tắp bay về phía đối diện doanh trại của Nam
Văn quốc, mặc dù tầm bắn không đủ, cũng đủ để thương tổn không ít binh
lính Nam Văn.

Ta vừa nhìn đã hiểu chiêu này, đại khái là đã sử dụng lửa, trước đó Vô

Mẫn Quân đã chuẩn bị sẵn cung xạ thủ, dùng lửa bắn tên.

Mà lúc trước chúng ta đã ném tới rất nhiều cành cây và cỏ khô, bây

giờ thế lửa nhanh chóng bùng lên vô cùng dễ dàng, giải quyết một đám
binh lính Nam Văn đang truy đuổi phía sau, sau khi chúng ta đã an vị nghỉ
ngơi, thuận tiện nhìn về chỗ ngọn lửa lớn ở phía bên kia bờ, mọi người tuy
cách mặt nước sôgn nhưng đều có thể cảm nhận được sức nóng mãnh liệt
từ bên kia, thanh âm phừng phực không ngừng vang lên.

Rồi sau đó vang lên vô số tiếng kêu thảm thiết, so với tiếng lửa cháy

kia càng thêm kinh người, ta có chút không đành lòng quay đầu nhìn Vô
Mẫn Quân, chỉ thấy hắn ngồi ở bên trên, mặt không chút thay đổi, tuyệt
không hề có sự vui sướng vì thắng lợi cũng không hề có sự thông cảm với
kẻ địch.

Lần này thương vong của chúng ta cực nhỏ, mà địch quốc thương tổn

lớn hơn rất nhiều, ta có thể tưởng tượng được, bởi vậy mọi người vô cùng
vui vẻ, không ai để ý địch quốc không dứt kêu vang thảm thiết, bởi vì bọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.