CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 465

Vô Mẫn Quân nói: “Nhưng cho tới bây giờ ta cũng không bắt nạt kẻ

yếu, lúc trước tấn công Đông Nguyên, binh lực hai bên không chênh lệch
lắm, nhưng là quân tâm Đông Nguyên các ngươi tan hết, tướng sĩ vô
năng… Huống chi, hàng giả không giết…”

Ta nói: “Được rồi được rồi, không lôi lại chuyện cũ ra nói với ngươi,

hiện tại ngươi tốt hơn rất nhiều.”

Vô Mẫn Quân nói: “Được, ta thừa nhận, là công lao của ngươi.”

Ta nhịn không được cười cười, nói: “Ta cũng không có ý này…”

Nói tới đây, ta bỗng nhiên nghĩ đến vị nữ tử còn đang ở đây, vì thế

nhanh chóng ngậm miệng, nàng ta liếc mắt một cái đánh giá ta, nói với Vô
Mẫn Quân: “Tây Hoàng đối với vị tiểu binh này còn có chút để bụng.”

Vô Mẫn Quân thản nhiên nói: “Hầu hạ tốt, tự nhiên sẽ để bụng.”

Ta: “…”

Nàng kia: “…”

Nàng kia khụ một tiếng, tiếp tục nói: “Mẫu thân ta nói cho ta biết, nhất

định phải báo thù, nói xong sau liền tự sát, một mình ta là người duy nhất
còn sống sót, cải danh thành tên người Trung Nguyên, gọi là Hồ Phù. Ta cố
gắng học tất cả, cố gắng tìm hiểu làm sao có thể tới gần Ngô Húc. Về sau ta
mới biết hắn vốn là người háo sắc, vì thế cố tình tạo ra sự gặp gỡ tình cờ
khiến cho hắn đem ta thành thê tử. Sau khi ta tiến cung, âm thầm hành
động, một mặt không khiến cho Ngô Húc sinh nghi, một mặt lại câu dẫn
Ngô Chinh, mặt khác còn cùng với tiểu Hầu gia, thảo luận nên như thế nào
để cho Ngô Chinh lên làm hoàng đế. À đúng rồi, ta còn muốn không có
việc gì đổ chút thứ linh tinh vào trong dược của Bắc đế khiến cho chết
nhanh chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.