Bình Dương nói: “Trên chiến trường chơi được không?”
Lã Dẫn liếc mắt ngắm ta một cái.
Ta nhanh chóng nói: “Đương nhiên không chơi được, sao có thể chơi
vui được? Đơn giản là chuyện chém chém giết giết, nhìn thấy đều khổ sở
trong lòng, lần này nếu không vì bất đắc dĩ, tẩu cũng sẽ tuyệt đối không đi
.”
Bình Dương gật gật đầu, thoạt nhìn không có vẻ nảy sinh ý nghĩ kỳ
quái nào trong đầu, ta nhẹ nhàng thở ra, nói: “Đứa bé sắp sinh rồi?”
Bình Dương nói: “Đúng vậy, hiện tại Thái y đều ở chỗ này, mỗi ngày
không có việc gì lại đến bắt mạch cho muội.”
Dứt lời, muội ấy thở dài: “Việc này thật phiền toái, hoàng tẩu tương lai
mang thai sẽ biết.”
Ta nói: “À, ừ…”
Bình Dương hơi hơi liếc liếc mắt nhìn Lã Dẫn một cái, nói: “Chỉ sợ
tương lai còn có thể có đứa bé thứ hai, rất không công bằng , nếu có thể lựa
chọn thì tốt quá, muội với Lã Dẫn có thể mỗi người mang thai một lần.”
Lã Dẫn: “…”
Bình Dương nói như vậy, nhưng thật ra đánh thức ta —— tương lai
tìm được Tư Đồ Hữu Tình, hoàn toàn có thể giống như lần trước ta nói vậy,
để cho Vô Mẫn Quân thay ta mang thai, hoặc là để cho hắn thay ta sinh
con, tránh cho ta khỏi sự đau đớn khi sinh nở… À, dù sao chuyện này vẫn
phải thương lượng với hắn mới được…
Sau đó Bình Dương lại hỏi ta một ít về việc trong quân, ta không dám
nói rất kích thích , chỉ chọn ra mấy đoạn nhàm chán buồn tẻ kể cho muội ấy