CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 56

Thịnh An quận chúa càng không buông tay, nàng vừa khóc vừa quát:

“Huynh bảo muội bình tĩnh như thế nào? ! Vì sao huynh lại để cho nữ nhân
kia giết cha muội? !”

Đầu ta càng ngày càng đau, mặc dù cảm thấy nàng ta quả thực đáng

thương, nhưng vẫn gỡ cánh tay của nàng ta ra: “Thịnh An, muội đừng cố
tình gây sự nữa, là Hưu Ấp vương có ý mưu phản, Trường Nghi công chúa
mới ra tay cứu giúp …”

Thịnh An quận chúa khóc tới mức cả người phát run, bàn tay thong

thả chậm rãi buông ra, lui lại mấy bước, nói: “Không thể có chuyện đó, cha
muội rõ ràng đã từng nói, vì muội, ông sẽ không làm ra những chuyện bất
lợi đối với huynh, ông sẽ phò tá huynh…”

“À ” ta có chút không biết nói gì, sau đó an ủi nàng ta “Điều này

chứng minh, lời nói của nam nhân đều không thể tin, bao gồm cả cha muội
…”

Lời vừa nói ra, ta tựa hồ cảm giác được không khí chung quanh nhất

thời trở nên lạnh lẽo, Thịnh An mở to mắt nhìn ta, sau đó khóc nức nở,
chạy như điên bỏ đi.

Ta âm thầm hít một hơi, khụ khụ nói: “Chúng ta đi nhìn phụ hoàng

trước …”

Các công chúa khác vừa chứng kiến một phen biến cố kia, câm như

hến, nghe ta nói vậy vội vàng gật đầu đồng ý, cũng bởi vậy hành trình lần
này tiến hành thuận lợi ngoài ý muốn.

Cho dù thuận lợi, nhưng lễ tiết trong hoàng thất thật rườm rà lại rườm

rà, đợi cho đến khi tiên hoàng được an trí tạm thời ở bên trong quan tài đã
là lúc đêm khuya, nhưng ta còn không thể đi, còn phải một mình ở lễ
đường to như vậy tĩnh tọa một đêm để cầu cho tiên hoàng ngủ yên ——
bên cạnh đó là tiên hoàng nằm trong cỗ quan tài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.