CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 93

CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH

Tắc Mộ

www.dtv-ebook.com

Chương 17

Ta cả kinh kêu lên một tiếng, đẩy tấm bình phong ra đi về phía trước

mà Vô Mẫn Quân cũng lập tức phản ứng lại, tức giận mở to hai mắt đẩy
Nguyên Úc, chỉ là bây giờ hắn trong thân thể ta mà dáng người Nguyên Úc
lại có vẻ cường tráng khôi ngô, vì thế đẩy không được. Ta vừa định tới hỗ
trợ, Vô Mẫn Quân đã nhấc chân cứ nhân vậy hung hăng đá một phát vào
chỗ hạ thân của Nguyên Úc …

Ồ oa~… Chỉ thấy Nguyên Úc huynh như cánh diều đứt dây bay ra

ngoài, mà cánh diều dứt dây kia vẫn là một con chim cú mèo hoảng sở …

Ta đứng yên một chỗ, chỉ thấy Vô Mẫn Quân oán hận, vừa dùng hết

sức lau miệng, vừa mắng: “Đoạn tụ chết tiệt!”

Ai, Vô Mẫn Quân hiển nhiên bị tức đến mức trí óc không rõ ràng, hiện

nay hắn là một cô nương, Nguyên Úc thân mật với “nàng” thật ra cũng hợp
tình hợp lý, mà cho dù Vô Mẫn Quân giờ phút này là một nam tử, Nguyên
Úc nếu khó nén tự mình hôn hắn cũng là hợp tình hợp lý, dù thế nào hắn
cũng không nên mắng người khác là đoạn tụ, cho dù đối phương là đoạn
tụ… cũng không nên nói người ta đoạn tụ chết tiệt a~…

Nguyên Úc bị đá té trên mặt đất run rẩy, hơn nữa nửa ngày mới phục

hồi lại tinh thần. Ngẩng đầu một cái nhìn thấy ta, cả người lại run lên,
phỏng chừng tức giận tuôn hết tới đây, cũng thật sự là… Hắn che chỗ bị
thương, chậm rãi nói: “Trường Nghi, nàng chán ghét ta như vậy… ?”

Ta có chán ghét hay không chán ghét có thể để tối nay nói sau, nhưng

Nguyên Úc ngươi… ngươi nhất thiết là nằm nghiêng trên mặt đất, tay ôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.