CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 301

ta đưa nàng đi, chạy trốn tới một nơi không ai có thể tìm thấy, dù sao cũng
dễ chịu hơn nàng ở chỗ này chịu khổ…”

Quân Mẫn Tâm chỉ cười: Bọn họ đều là người có khát vọng, sao có

thể thật sự buông bỏ tam thiên hồng trần. (Chỗ này là chị nghĩ trong đầu,
chứ k phải nói với Trần Tịch như vậy)

Thật ra thì không phải không biết, không phải không hiểu, chỉ là…

Không cam lòng.

Trần Tịch ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, đôi mắt nhiễm bóng đêm

thâm trầm: “Ta cảm thấy bản thân mình thật vô dụng. Chuyện gì cũng
không làm được, cái gì cũng…”

Đáp lại hắn là một bàn tay nhỏ bé lặng lẽ nắm chặt bàn tay lộ rõ những

khớp xương của hắn. Trần Tịch ngẩn ra, ngay sau đó trở tay nắm chặt tay
nàng trong lòng bàn tay mình, mười ngón tay nắm chặt.

Hai người lẳng lặng ngồi, câu được câu không nhẹ giọng nói chuyện.

Đến khi trăng lên đến đỉnh đầu, Quân Mẫn Tâm không thể không trở về
tẩm cung nếu không sẽ làm cho người khác sinh nghi.

Trần Tịch vội nói: “Ta đưa nàng về.”

Quân Mẫn Tâm thấy tẩm cung cũng không xa lại sợ mình thường

xuyên ở một chỗ cùng Trần Tịch sẽ làm Tô Cát Mục Lặc bắt được nhược
điểm, liền cự tuyệt: “Đường không xa, tự ta trở về được. Tô Cát Mục Lặc
xảo trá ác độc, A Tịch cẩn thận một chút.”

“Ta biết.” Trần Tịch gật đầu một cái, lại hỏi: “Tô Cát Vương ban

thưởng cho nàng hai olthị nữ, có thể tin tưởng chứ?”

Nô Y và A Cát Khả Khả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.