CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 340

Quân Mẫn Tâm gật đầu, tiện tay lấy một chùm bồ đào, lột vỏ ăn. Sắc

đỏ của quả bồ đào tôn lên đầu ngón tay mảnh khảnh, oánh nhuận như
Dương Chi bạch ngọc*, A Bố nhìn có chút mất hồn.

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của hắn, Quân Mẫn Tâm thả chùm

bồ đào vào lại trong giỏ, lau miệng nói: “A Bố Điện hạ thật tài giỏi, nắm
trong tay vườn bồ đào lớn như vậy. Chỉ nhìn những chùm bồ đào này thôi
cũng thật khiến người khác hưng phấn!”

A Bố thu hồi tầm mắt, nhỏ giọng nói: “Trường Phong Công chúa quá

khen! Từ nhỏ thân thể ta không bằng các ca ca, không thể ra chiến trường,
cũng không thể bắt tù binh làm đầy tớ, đám thuộc hạ thì cứ như hoà thượng
trong một gánh xiếc lớn, còn phải dựa vào đại ca ban thưởng…”

Dừng một chút, hắn khổ sở cười một tiếng: “Ta rất vô dụng phải

không? Ta biết, tất cả mọi người đều coi thường ta, đại ca rất chăm sóc ta,
nhưng lúc huynh ấy chết, ngay cả dũng khí phản kháng ta cũng không có,
cứ như vậy mà quy hàng nhị ca. Từ đó tất cả mọi người không ai nói
chuyện với ta nữa. Nhưng Công chúa người, không những nói chuyện
phiếm với ta, còn có thể cười với ta…”

Nói đến đây, trong mắt hắn mơ hồ có lệ quang, sắc mặt cũng tái nhợt.

Đối với hắn, Quân Mẫn Tâm vẫn luôn tồn tại cảm giác thương hại, bởi

vì hắn thật sự rất giống nàng trong kiếp trước. Nàng cười nhạt với A Bố,
nói: “Ta cũng từng là một nữ nhân rất mềm yếu, người khác khi dễ lợi dụng
ta, ta còn ngu ngốc cho rằng hắn thực sự yêu ta! Chỉ là, A Bố Điện hạ kiên
cường hơn ta nhiều.”

“Sao lại có thể như vậy?” A Bố giật mình nhìn nàng.

Quân Mẫn Tâm cong môi cười một tiếng: “Điện hạ quên rồi ư? Trong

cái đêm Tô Cát Vương chết, Điện hạ đã liều chết cầu cạnh thay ta! Huống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.