CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 367

về trong phòng, lấy một hộp phấn bọc vào trong ngực, lúc này mới lấy lại
bình tĩnh, đi tới tường thành.

Trần Tịch vẫn đang chạy dưới ánh nắng chói chang, mồ hôi như mưa

thấm ướt mái tóc đen và áo mỏng của hắn, mồ hôi và ánh mặt trời lóa mắt
gần như làm mờ mắt hắn, cả người như vừa được vớt ra từ trong nước vậy.
Quân Mẫn Tâm đứng dưới tường thành thấy vậy thì vô cùng đau lòng,
nhưng không lên trước khuyên nhủ, chỉ đứng dưới ánh mặt trời chói chang
nhìn hắn chạy.

Gió khô hanh thổi lên một tầng bụi đất thật dầy, cát bụi dưới chân bị

chiếu nóng, làn da bị mặt trời chiếu nên có chút đau, mặc dù cực kì khô
nóng nhưng Quân Mẫn Tâm không hề có mồ hôi, bởi vì mồ hôi còn chưa
thấm ra đã bị bốc hơi rồi.

Lúc Trần Tịch chạy qua trước mặt nàng, nàng cười với hắn nói: "A

Tịch, chúng ta trở về được không?"

Không ngờ Trần Tịch chỉ nhìn thẳng, chạy nhanh qua người nàng,

Quân Mẫn Tâm cũng không gấp, tiếp tục choáng váng đứng đợi dưới ánh
mặt trời.

Trần Tịch chạy qua nàng lần thứ hai, nàng vẫn cười với hắn, nói: "A

Tịch, chúng ta trở về thôi!"

Lần này thì ngược lại, Trần Tịch nhìn nàng một cái, sợi tóc xoăn đen

nhánh bị mồ hôi thấm ướt, ngoan ngoãn dính vào gò má màu lúa mạch của
hắn. Bước chân hắn không ngừng, nhỏ giọng nói: "Trước mặt nhiều người,
Công chúa đứng ở đây còn ra thể thống gì? Mau trở về!"

Quân Mẫn Tâm hô lên phía sau hắn: "Ta cứ đợi chàng cùng về đấy!"

Lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm, Quân Mẫn Tâm thầm nghĩ cùng

hắn bướng bỉnh như vậy cũng không phải kế hoạch lây dài. Thừa dịp Trần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.