CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 418

nàng lại chậm chạp đến mức vô lực phản kháng, hơn nữa trên cánh tay có
rất nhiều vết thương. Nhất định tối qua đã gặp phải chuyện gì không tốt!”

Quân Mẫn Tâm đưa tay xoa huyệt thái dương, sau khi nghỉ ngơi một

lúc, nàng lấy lọ cao Kim Sang Dược ở dưới tủ trong tường ra, nói với Tiểu
Cửu: “Ta đi xem nàng, ngươi cũng cả đêm không ngủ rồi, đi nghỉ ngơi một
lúc đi.”

Phòng bên cạnh, Mộc Cẩn lấy nước rửa mặt, đổi y phục sạch sẽ xong,

nghiêng người nằm trên giường. Quân Mẫn Tâm rón rén đi tới, cũng không
biết nàng có ngủ hay không liền đặt dược cao ở một bên, dò xét hỏi:

“Mộc Cẩn, ngủ chưa? Ta mang cao thượng hạng đến cho ngươi dùng.”

Mộc Cẩn mở mắt, trong mắt hơi phiếm hồng, nàng khàn giọng: “Đa tạ

Công chúa, người cứ để ở đó trước đi.”

Quân Mẫn Tâm thở dài, vuốt ve sợi tóc xoã xuống của Mộc Cẩn:

“Ngươi ở cạnh hầu hạ ta bao nhiêu năm nay, cùng vào sinh ra tử, ta vẫn
xem các ngươi như thân tỷ muội mà đối đãi. Ngươi có uất ức gì thì nói ra
với ta, đừng buồn bực trong lòng, dù chuyện lớn thế nào đi nữa ta cũng sẽ
cùng ngươi đối mặt!”

Đôi mắt Mộc Cẩn buồn bã, nàng nắm chặt tay Quân Mẫn Tâm giống

như người chết đuối bắt được cây cỏ cứu mạng. Hồi lâu sau, nàng nghẹn
ngào gằn từng chữ, giọng nói tràn đầy căm hận: “Công chúa, nô tỳ hận
Mục Lặc!”

Tuy rằng trong lòng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng Quân Mẫn Tâm vẫn bị

sát khí của Mộc Cẩn doạ sợ, nàng nhẹ giọng: “Mục Lặc ư, quả nhiên hắn
ức hiếp ngươi!”

Lời vừa dứt, nước mắt Mộc Cẩn liền rơi xuống lã chã. Đây là lần đầu

tiên Quân Mẫn Tâm thấy thiếu nữ lâm nguy không loạn này rơi lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.