CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 422

nay, kinh mạch nô tỳ bị đứt đoạn, mất đi tôn nghiêm, nô tỳ còn mặt mũi
nào ở cạnh người?”

Mẫn Tâm khẽ ôm Mộc Cẩn, ánh mắt nhìn thẳng về bầu trời nơi xa:

“Cũng giống ngươi vậy, ta cũng thống hận sự bất lực của mình.”

Đầu tháng mười hai, tuyết rất lớn, gió lạnh thấu xương, bẻ gãy tinh kỳ

trên thành cung.

Hôm đó, Quân Mẫn Tâm đang vùi người nghỉ ngơi bên lò sưởi nhỏ,

thì thấy A Tháp mang theo nét mặt giận giữ và vài thị nữ tâm phúc xông
vào, mạng che mặt bên ngoài che đi đôi mắt bén nhọn, nàng ta chống nạnh
đứng ngoài cửa hung dữ nói: “Tiểu tiện nhân!! Ra đây cho ta!!”

Bọn thị nữ cuống quýt chạy ra, hơi sợ sệt nhìn đoàn người A Tháp.

Quân Mẫn Tâm chậm rãi đứng lên, nháy mắt với Nô Y ý bảo nàng nhân cơ
hội chạy ra ngoài tìm cứu binh, lúc này mới gật đầu với A Tháp, mỉm cười
nói: “Tiểu tiện nhân gọi ai vậy?”

A Tháp hồn nhiên không hiểu lời nói giễu cợt của Quân Mẫn Tâm,

cười lạnh: “Nữ nhân Trung Nguyên quả thật đều là hồ ly hoá thành, không
chỉ có Trường Phong Công chúa ngươi vạn người mê mẩn, ngay cả thị nữ
của ngươi cũng sức quyến rũ kinh người! Mục Lặc Vương là trượng phu
của ta! Ngươi thân là Công chúa hoà thân lại dung túng tiện tỳ cướp nam
nhân của ta, thật không biết xấu hổ!”

Vừa dứt lời đã thấy một người đờ đẫn đi từ sau bình phong ra: “Công

chúa là Vương Hậu, ngươi là Trắc phi. A Tháp ngươi, nói chuyện hãy tôn
trọng một chút, cẩn thận bị hư thối đầu lưỡi.”

Người này là Mộc Cẩn! Quân Mẫn Tâm thầm kêu khổ, lần này thật

đúng là đổ thêm dầu vào lửa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.