CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 463

Cơ Linh tràn đầy tự tin dẫn dắt một ngàn binh sĩ giả thành lưu dân, lén lút
lẻn vào thành ba thành trì. Một cuộc đấu trí đấu dũng ác chiến cứ như vậy
bắt đầu.

Vậy mà ai cũng không ngờ đến, Cơ Linh luôn không được người coi

trọng cuối cùng lại nhất chiến thành danh, thủ đoạn ngoan, độc, tuyệt, mãi
đến nhiều năm về sau vẫn làm người ta kinh hồn bạt vía.

Quân Nhàn, Thẩm Lương Ca và năm vạn nhân mã cùng Tô Hoàn,

Cừu Sơ Chiếu dây dưa, kìm chế phần lớn binh lực quân địch, phòng giữ
phía sau trống không. Hôm đó trống trận nghỉ vang lên, không hiểu vì sao
quân sư Tô Hoàn luôn cảm thấy trong lòng lo lắng không yên một hồi, như
có điềm không may, đang định chạy tới thương lượng với Cừu Sơ Chiếu về
chuyện tăng cường phòng giữ lương thảo, thì thấy một người phi ngựa chạy
nhanh tới, gấp gáp xông vào lều trại, run giọng kêu to:

“Báo! Quân địch đột kích từ sau! Lương thảo bị cướp, ba thành trì

không còn gì nữa!”

Tô Hoàn cả kinh vội đứng lên: “Xảy ra chuyện gì?”

Lính do thám ôm quyền quỳ xuống đất: “Quân địch giả thành lưu dân

lẻn vào trong thành, trong đêm nổ tung đập lớn nối ba thành, nhất thời xảy
ra hồng hoang lũ lụt, chưa đầy một canh giờ đã bao phủ, huỷ toàn bộ ba
thành trì…” Nói đến đây, giọng nói lính do thám nghẹn ngào: “… Lương
thảo quân ta đều bị cuốn đi, quân phòng giữ không biết bơi lội, toàn bộ gần
như bị vùi thân trong nước. Dân chúng ba thành còn đang ngủ cũng bị lũ
cuốn đi hết, chết đuối toàn bộ…”

Nghe vậy, chiết phiến trong tay Tô Hoàn rơi xuống đất, mặt quạt có

chữ “nhân” ngửa lên trên, phát ra âm thanh trầm muộn chấn động trái tim.

“Dân chúng ba thành, năm ngàn quân sĩ, mười vạn lương thảo… Hơn

bốn vạn mạng người vô tội, bị huỷ chỉ trong chốc lát!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.