CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 297

49

…vừa tu cạn nốt mấy chai đang nằm rải rác.

“Em làm cái quái gì ở đây thế hả?” Oyun bực bội.

“Còn bà chị thì sao, cộng sự? Bà chị còn chẳng thèm cho em biết là bà

chị sẽ đến!”

“Chị làm việc của chị, và nếu em làm mọi chuyện hỏng bét thì chúng ta

sẽ gặp phiền phức to đấy, cả em và chị!”

Oyun vừa trở về sau hai giờ đua địa hình trong vùng đất của trang trại.

Bốn gã nữa đã cùng đua với cô và gã đóng vai thủ lĩnh. Cô đã lưu ý để
không bao giờ vượt xa chúng. Cô ép mình luôn ở vị trí thứ hai, cho dù kẻ
dẫn đầu có là ai đi nữa, để khiến chúng ngưỡng mộ mà không cảm thấy bị
bẽ mặt. Quay về, cô huýt sáo gọi Gantulga như người ta huýt sáo gọi một
người hầu để người đó lại giúp mình.

“Nếu bà chị muốn biết đám mô tô bốn bánh Hàn Quốc ở đâu, thì chúng

có đây trong nhà kho ấy,” cậu nhóc thì thào với vẻ đồng lõa để được tha
thứ.

“Ôi không, ngạc nhiên làm sao!” Oyun giễu cợt. “Thế theo em, cái mô tô

Hàn Quốc chị mà cưỡi suốt hai giờ vừa qua nó từ đâu tới?”

“Không, ý em muốn nói là chúng đi lại giữa nơi này và Oulan-Bator

bằng mô tô Mỹ, nhưng luôn để mấy chiếc mô tô Hàn Quốc ở đây, trong nhà
kho.”

“Ái chà!” Oyun lại giễu cợt. “Và em suy ra cái gì từ đó?”
“À em không biết… Bà chị không thấy chuyện này lạ sao?”
“Sao lại lạ? Chúng khoe mẽ trên những chiếc xe Mỹ to kềnh nặng nề, và

chúng chạy đua trên đám xe Hàn Quốc nhỏ gọn mạnh mẽ, chị thấy như thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.