CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 296

chú ý của tôi tới con số này? Và tại sao lại có chuyện mặt đất vỡ sụp dưới
móng guốc của bầy hươu? Tại sao mặt đất lại vỡ toác ra ở đầu giấc mơ của
tôi, và tại sao người đàn ông đó và tôi, cả hai chúng tôi đều cùng bị lún
xuống đó?

Màn đêm đen kịt tới mức Yeruldelgger không còn phân biệt nổi bầu trời

tối tăm với cái bóng sâu thẳm của các tán cây. Không một ngôi sao, không
một ánh trăng. Ông đột nhiên có cảm giác đang trôi bồng bềnh trong một
vực thẳm tối đen. Ở bên kia trảng trống, cánh rừng mênh mông trải dài cho
tới tận các ngọn núi và hồ nước, tới tận thảo nguyên, rồi xa hơn nữa, tới tận
những miền đất và những đại dương tăm tối khác, cho tới khắp thế giới ở
giữa một vũ trụ trống không, mênh mông. Ông cảm thấy như thể chỉ riêng
mình ông còn sống giữa hư không vô tận này. Dẫu vậy, ông sẵn sàng ở lại
một mình trong vũ trụ đã tắt lịm này nếu đó là cái giá phải trả cho những
câu trả lời ông trông đợi. Nhưng không có giọng nói nào vang lên trong
đêm. Không một lời thì thầm. Không một từ nào. Rồi đột nhiên cái lạnh và
cơn mệt mỏi thấm vào cơ thể khiến ông rùng mình.

Nerguii?”
Yeruldelgger không nhận được câu trả lời nào. Ông chỉ còn một mình

trong đêm được một lúc lâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.