CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 337

“Đúng là anh hóa điên mất rồi, Yeruldelgger tội nghiệp,” viên đại úy lắc

đầu thở dài khi thấy hai vị tu sĩ gầy gò chân đất khoác tấm áo cà sa vàng.
“Lại còn trò xiếc gì thế này nữa?”

“Họ sẽ trông nom thân thể và linh hồn cô ấy. Dù cô ấy chết hay tỉnh lại,

họ sẽ luôn ở đó,” Yeruldelgger giải thích trong lúc đi xa dần.

“Này, đợi đã! Anh định đi đâu thế hả?”
“Anh chẳng nói với tôi rồi còn gì, Mickey. Không được lại gần một nạn

nhân hay một nhân chứng dưới một trăm mét. Tôi về nhà.”

“Anh về nhà hả? Cứ thế này mà về à? Thế còn Oyun?”
“Với anh và hai vị tu sĩ, cô ấy đã ở trong tay những người đáng tin cậy

rồi, phải không nào?”

Mickey nhìn ông đi xa dần mà không biết nên nghĩ gì. Đúng là một kẻ có

khiếu làm tất cả mọi người phải bất ngờ. Liệu tay này có đánh hơi thấy gì
từ Oyun không? Tại sao gã lại không nói gì về vụ cưỡng bức? Và hắn, liệu
hắn có tự hại mình trong lúc nói chuyện với tay này không? Liệu có phải
hắn đã tự phản bội mình không? Liệu hắn… Trời ạ, còn thằng nhóc nữa!
Hắn sẽ phải khử cả thằng nhóc bên cạnh Oyun. Và bởi lúc này cô ta chưa
thể nói được vì đang hôn mê, hắn phải bắt đầu từ thằng nhóc…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.