CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 88

16

…nhẹ nhàng tưới lên khắp người Saraa.

Oyun phát hiện ra có người trước khi trông thấy khuôn mặt dán vào mặt
kính. Cùng giây khắc đó, nỗi sợ làm óc cô sôi lên, và adrenalin làm cô
choàng tỉnh. Cậu nhóc ban nãy được cô cho tiền đang ở đó, mũi gí sát vào
kính, và ra hiệu bảo cô giữ im lặng. Cô muốn mở cửa ra, song cậu nhóc đã
lập tức tì cả người lên cửa để ngăn cô lại. Cậu ta ra hiệu lia lịa cho cô bằng
bàn tay trước khi Oyun hiểu ra điều cậu nhóc muốn cô hiểu và tắt đèn bật
tự động trên trần xe đi. Khi có vẻ chắc chắn là khoang xe sẽ không có ánh
sáng, cậu ta liên lùi lại để Oyun mở cửa ra.

Em muốn gì?
“Cô bạn bà chị, cô ta quay lại rồi. Hai gã kia đưa cô ta xuống. Trông cô

ta có vẻ say bét nhè.”

Đêm đã buông xuống. Khu dân cư khổng lồ chỉ còn là khối hỗn độn

cứng đờ của những cái bóng và bê tông. Các tòa nhà đổ nát nhấn chìm từng
khu trọn vẹn vào một bóng tối đầy đe dọa, trên nền đen này chập chờn
những luồng sáng nhợt nhạt của đèn chiếu. Chúng xuyên thủng bóng tối
như luồng sáng của các tháp canh, từ các góc của mỗi tòa nhà. Đó là với
những chiếc đèn còn bật sáng. Phần còn lại của thảm họa đô thị này, bị bẻ
vụn bởi màn đêm, tắm trong thứ ánh sáng màu lục của một mặt trăng bị
ngộp thở do ô nhiễm. Oyun thấy có chuyển động trong gian tiền sảnh của
tòa nhà trước mặt.

“Họ đấy à?”
“Vâng,” cậu nhóc đáp, thu minh sát vào cô như người hùng bất đắc dĩ

trong phim tình báo tồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.