CÔNG TY - Trang 109

thơ đến tội nghiệp. Chỉ có Hoàng Anh, cô gái nghèo đầy ý chí vươn lên là
hiểu tôi, không bao giờ nói hay làm gì để tôi bận lòng. Đó chính là lý do tôi
quyết định chỉ yêu Hoàng Anh, không cần ý kiến bất kỳ ai khác.

Cuối giờ chiều, tôi nhắn tin, hẹn Hoàng Anh ở bãi xe tầng hầm. Tôi sẽ

đưa cô về nhà. Hoàng Anh ngồi cạnh tôi, vài sợi tóc mai bay nhẹ, vầng trán
cô dạo này bớt xanh xao. “Thật tiếc, em ạ. Lẽ ra Red Sun của chúng ta kiếm
được nhiều tiền hơn hẳn nếu Peter đừng biết quá sớm về hợp đồng với
Gluck. Anh sẽ điều tra cho ra ai là kẻ tiết lộ thông tin ấy cho Peter!” - Tôi
lẩm bẩm than phiền với Hoàng Anh. Cô nhìn ra ngoài đường phố đông đúc,
nói khẽ: “Một kẻ ngu ngốc nào đó, chắc vậy!”. Tôi cầm bàn tay cô gái, áp
nhẹ lên môi, hôn. Ừ, không nên bàn bạc chuyện công việc nữa. Dù sao quá
đủ một ngày ở công ty rồi. “Em có muốn đi ăn tối trên quán Yuki với anh
không?” - Tôi đề nghị. Nhưng Hoàng Anh lắc nhẹ: “Cuối tuần được không
anh. Bữa nay em có một người họ hàng đến thăm!”. Đành vậy. Tôi cho xe
chạy về khu ngoại ô sang trọng. Hơn một tháng nay, Hoàng Anh chuyển
đến căn hộ chung cư cao cấp. Một người họ hàng giàu có nào đó ở nước
ngoài về Việt Nam đầu tư vào nhà đất, cho cô ở nhờ, cô giải thích như vậy.
Có lẽ đó là lý do khả dĩ. Tôi không thấy Hoàng Anh tự hào lắm về nơi ở
đẹp đẽ này, hẳn vì nó chỉ là nơi cô ở nhờ. Cô cũng không mời tôi lên nhà
chơi bao giờ. Xe dừng ở ngoài cổng chung cư. Trước khi xuống xe, Hoàng
Anh đặt nhẹ lên gò má tôi một nụ hôn dịu dàng. Bất giác, tôi ôm ghì cô lại,
hôn mạnh lên đôi môi hồng thắm. Vệt son vương lại trên môi tôi hơi vướng
víu, nhưng nó là son của người tôi yêu.

Tôi về nhà. Người giúp việc cho biết chị gái tôi vừa đi đâu đó. Tôi ăn

cơm một mình trong phòng ăn rộng, rồi vào bàn làm việc. Có mấy mẫu
thiết kế làm cẩu thả khiến tôi bực bội. Tôi nhấc máy gọi cho AD Quang.
Điện thoại bàn của tôi bị hỏng, di động thì hết pin. Tôi bực bội sang phòng
chị gái. Điện thoại của chị Trâm là loại có kém máy ghi âm. Sau khi trao
đổi công việc với AD Quang, tôi lơ đãng nhặt cuộn băng ghi âm nhỏ nằm
trong ống bút, đặt vào máy, bấm nghe thử. Sau tiếng loạt roạt ban đầu, bất
chợt vang lên giọng nói của Peter Yeo. Thật quái quỷ, chị tôi đang trao đổi
với gã cú vọ này. Tôi ngồi xuống ghế lắng nghe. Sau vài câu xã giao hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.