CÔNG TY - Trang 121

lắm. Cũng có mấy cô gái làm văn phòng nước ngoài, có lẽ ở lại làm cho
xong kế hoạch nên về rất khuya, cô nào cũng đeo kính cận, bàn tay trắng
xanh run lên mệt mỏi khi móc tiền trả ở quầy thu ngân. Gặp mấy cô gái ấy,
lòng tôi lại cồn lên nỗi nhớ Hoàng Anh. Chắc người tôi thương yêu cũng
đang vất vả giống hệt thế này đây. Nỗi đau đớn lại ập đến. Là một thằng
đàn ông, tôi không thể lo lắng chu toàn cho cô gái tôi yêu? Tại sao tôi cứ
nghèo mãi? Tại sao tôi luôn nỗ lực vươn lên, mà cuộc sống không dành cho
tôi cơ hội nào cả?

Tôi cất xe máy vào nhà kho phía sau và bước vào siêu thị, vừa kịp nhận

ca đêm. Sổ bán hàng và ngăn kéo tiền lẻ. Danh mục những thứ hàng mới
nhập về. Tôi ngồi vào bàn, lấy một cốc trà đặc chống lại cơn buồn ngủ. Giờ
này vắng khách hàng, tôi tranh thủ lấy quyển sách tiếng Hoa ra học thêm.
Dù có suy sụp buồn khổ đến mấy, cũng phải ráng mà học. Biết đâu, có thêm
một tấm bằng, nói thành thạo tiếng Hoa, tôi sẽ có một cơ hội nào đó đổi
đời.

Tôi vẫn nuôi hy vọng một ngày kia, có nhiều tiền hơn, mua một cái xe

tay ga tử tế, thuê được một căn hộ chung cư, tôi đến tìm lại Hoàng Anh.
Chắc chắn cô sẽ không từ chối tôi nữa. Nhưng cái đêm tình cờ, Hoàng Anh
đi với một người ngoại quốc, ghé vào siêu thị tôi làm việc ca đêm, thì giấc
mơ trong tôi đã sụp xuống, vỡ tan tành. Hoàng Anh không thấy tôi. Cô lững
thững đi giữa các quầy hàng, chọn mua mấy gói cà phê bột, khăn giấy và
nước ép trái cây. Rồi người đàn ông mà cô gọi là Peter đến trả tiền ở quầy
thu ngân. Giây phút đó tôi biến thành một tảng băng lạnh toát. Rõ ràng, cô
gái của tôi khiếp sợ người đàn ông. Tất cả vẻ tự tin rắn rỏi mà tôi hằng yêu
mến ở Hoàng Anh, khi đứng bên gã ngoại quốc kia, đã biến mất sạch. Chỉ
còn lại cái vẻ mặt vừa nhu mì, vừa xấc xược của một người yếu thế chấp
nhận phụ thuộc. Khi gã ta chọn mua thêm mấy gói Durex trên kệ bày hàng
đặc biệt ngay trước máy tính tiền, đột nhiên tôi như một kẻ mê ngủ thình
lình tỉnh giấc. Đó là một cú đánh rất dữ, rất mạnh nện vào đầu tôi, trực diện.
Lớp màng hy vọng mơ hồ về một ngày nào đó Hoàng Anh quay về đã bị
bóc đi. Thực tế bao giờ cũng biết cách hiện ra dưới những hình ảnh cụ thể
và phũ phàng nhất. Thời điểm đó, tôi mới sụp hố thật sự. Tôi vẫn ăn uống,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.