CÔNG TY - Trang 244

38
Lim

- trinh nữ mặc quần jeans



Xe lao đi quá nhanh. Một vài xe máy đi cùng chiều tấp vội vào lề,

hoảng hốt nhìn theo cỗ xe hơi màu đen có tốc độ điên cuồng. Những vệt
đèn hai bên đường vun vút trôi về phía sau. Mất mấy phút, tôi mới hoàn
hồn. CD Nguyên chăm chú lái xe, lạnh lùng và cộc lốc: “Ngồi yên đi!”.
Chẳng biết nói gì hơn, tôi đành ngồi co ro trong góc, nhìn ra bên ngoài tấm
kính trong suốt. Nhớ ngày nào, tôi cũng từng lẻn chui vào chiếc xe này, đeo
trên mắt cái contact lens xanh tím để hù doạ anh, mong anh nhận vào Red
Sun. Bây giờ thì tôi cũng ngồi đây, nhưng lòng tràn đầy hoang mang. Bao
nhiêu thời gian đã trôi qua. Bao nhiêu sự kiện đã xảy ra. Như những đợt
sóng nối tiếp, lúc dồn dập, lúc giãn cách, chúng cứ dần dần đẩy tôi rời xa
anh. Nhưng rồi vẫn có một bàn tay vô hình nào đó sắp đặt, buộc tôi và sếp
cũ phải gặp lại nhau. Trong thẳm sâu, kể từ ngày bị tống cổ ra khỏi Red
Sun, tôi vẫn nhớ Nguyên da diết. Anh đã làm tôi tổn thương trầm trọng
khichẳng làm gì để bảo vệ tôi. Nhưng, càng đau đớn, tôi càng không thể
nào tẩy xoá CD Nguyên ra khỏi ký ức. Đêm, tôi vẫn thường chồm dậy giữa
một giấc mơ quái quỷ, thấy mình vẫn đang ở tầng 12 của cao ốc, chạy lăng
xăng ở phòng thiết kế sang phòng nước. Và lần nào cũng chạm mặt CD
Nguyên. Ngồi gác cằm lên đầu gối trong bóng tối, tôi tê dại đi. Tình yêu mà
tôi trốn chạy hay cảm giác thất bại trong công việc khiến tôi đau đớn hơn?
Tôi cũng không biết nữa…

Xe chạy ra hướng xa lộ. Ở trạm thu phí giao thông, một hàng dài

những chiếc xe du lịch nối đuôi. Ừ nhỉ, ngày cuối tuần, ai cũng muốn rời
khỏi thành phố khói bụi, lên cao nguyên hoặc ra biển nghi ngơi. Chỉ có tôi
là chẳng biết đang đi tới đâu. CD Nguyên cho xe chạy chậm lại. Chuông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.