CÔNG TY - Trang 246

Tôi không muốn nói gì sau câu nói đầy ẩn ý. Anh vẫn yêu quý và

thương nhớ tôi ư? Liệu điều ấy có làm cho tôi kiêu hãnh và vui sướng lên
không? Anh tin tôi là con cọp bé bỏng, đã liếm lành vết thương sau quãng
thời gian khốn đốn vừa qua ư? Tôi lại xù lên, lại muốn gào thét lên như cái
hồi đau vật vã nằm liệt trong phòng một mình. Đèn máy nghe đĩa nhấp
nháy. Bỗng dưng, trong không gian nhỏ, giữa âm thanh vội vã của những
đợt gió, tiếng đàn guitar lead vút lên, sắc và đanh như một nhát chém.
Giọng hát rỉ rả như vọng tới từ rất xa, rồi đột nhiên loé sáng. Rock. Cơn
chấn động của một dàn âm thanh bùng nổ. Một bản nhạc thrash quẫy đạp,
đầy thô bạo nhưng cũng thật đớn đau. Tôi lẩm nhẩm đọc theo lời hát mà gã
ca sĩ đang gào lên. Rặt những lời nguyền rủa: Thất nghiệp. Cha mẹ hẹp hòi.
Kẹt xe triền miên. Một thế giới bị huỷ hoại bởi những cột khói nhà máy.
Những gương mặt tươi cười che giấu tham vọng bẩn thỉu. Những lời yêu
đương ngọt ngào và trống rỗng trên môi các cô gái. Sự thèm khát xác thịt
và thói quen lãng quên của các chàng trai…
Tất cả những ý tưởng hiện
thành hình, cụ thể và sắc nét, lao rầm rập về phía tôi như bầy chiến binh tàn
bạo. Bao lâu nay, tôi không cho phép mình yếu đuối. Tôi đã sống sót, đã đi
làm. Tôi đã không cho phép nhìn vào bên trong bản thân quá nhiều. Nhưng
lúc này, đang ở rất gần CD Nguyên, xúc cảm dồn nén bỗng vỡ bung. Chẳng
có bản nhạc bi thương, chỉ là một ca khúc oán trách và cục cằn. Gục mặt
trên băng ghế sau, tôi khóc oà, đôi vai rung lên bần bật. CD Nguyên vẫn lái
xe lao đi trên xa lộ, vẻ như chẳng đoái hoài gì đến tôi. Hoặc anh quá rõ vì
sao tôi khóc. Và anh để mặc cho tôi được khóc thoả.

Thành phố biển. Hơn 9h30. Đại lộ men chân núi và dọc theo bờ biển,

đoạn sáng rực ánh đèn hắt ra từ các hotel, đoạn chìm trong bóng tối. Xe CD
Nguyên tấp vào sát lề đường. Anh bước ra ngoài, mở cửa xe cho tôi ra theo.
Tôi đứng tựa vào lan can lạnh cóng, nhìn ra mặt biển lấp lánh lân tinh. Gió
làm mí mắt tôi bớt đau rát. Xa xa, ngọn đèn trên đỉnh một con tàu chốc
chốc lại sáng loé lên rồi lại tắt ngấm, nhưng bóng sáng của nó vẫn kịp đâm
sâu trong lòng nước tối om. CD Nguyên gác hai cánh tay trên lan can, nhìn
theo hướng mắt tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.