CÔNG VIÊN CỨU HỘ LOÀI NGƯỜI - Trang 32

Số ngày bị nhịn đói tăng dần. Một ngày, hai ngày, ba ngày rồi một tuần.

Khi được thả xích thay vì lao vào đĩa thức ăn thì tớ và Terry lao vào cắn xé
nhau. Đến khi hai đứa không cần đến xích không cần đến đĩa thức ăn nữa
chỉ cần hiệu lệnh:

- Lao vào cắn chết nó đi.
Lập tức hai đứa lao vào cắn xé nhau.
Khi đã thuần thục với hiệu lệnh hai đứa được mang vào những cuộc

chọi chó. Hai đứa không phải chọi với nhau nữa mà chọi với các đối thủ
khác. Mỗi lần chọi xong thân hình chúng tớ tả tơi, máu chảy ròng ròng. Lũ
ruồi muỗi cứ bám theo hút máu, đau đớn ngứa ngáy vô cùng. Tớ lần lượt
thắng hết đối thủ này đến đối thủ khác. Terry cũng thế. Ông chủ thu về bội
tiền. Sau mỗi trận thắng chúng tớ lại được ăn ngon. Chúng tớ hết mình phục
vụ ông chủ. Bản năng thú của chúng tớ cũng ngày càng trỗi dậy.

Một lần tớ gặp phải một đối thủ ngang sức ngang tài. Nó là giống chó

ngao Tây Tạng. Nó đớp ngon một phát mất nửa mõm của tớ. Đau không thể
chịu nổi tớ chạy thẳng một mạch vào rừng. Rồi tớ gặp cậu

Nước mắt chó chảy đầm đìa xuống mặt.
- Lúc nãy xuống suối bắt cá tớ mới nhìn thấy cái mặt mình dưới suối,

trông gớm ghiếc làm sao. Tớ, một loài đẹp đẽ nhất hành tinh mà giờ trông
như quỷ thế này. Tớ chẳng muốn sống nữa.

- Tom, cậu vẫn rất đẹp trai, tớ thề đấy. Cái mõm sứt của cậu nhìn rất cá

tính. Cậu ngủ đi, đừng mơ ác mộng nữa nhé. Có tớ ở bên cạnh cậu sẽ không
bị ai bắt nạt nữa đâu. Ngủ đi Tom.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.