CÔNG VIÊN CỨU HỘ LOÀI NGƯỜI - Trang 35

Chương 11.

- Gâu gâu gâu, dậy thôi sáng rồi. Chó lấy chân vuốt vào mặt Minh. Nó

bèn quay sang ôm vào người gấu ngủ tiếp. Gấu nằm im cho Minh ôm. Gấu
nói với chó:

- Để cho bạn ấy ngủ thêm 5 phút nữa.
Chó xuống suối bắt cá. Khỉ đi hái ổi. Khỉ hái về một đống ổi mà Minh

vẫn chưa tỉnh giấc. Khỉ bèn cầm một quả ném vào mặt Minh. Nó hoảng hốt
ngồi bật dậy. Khỉ vỗ tay cười khoái trá.

Cả bọn lại men theo bờ suối mà đi. Chật vật nhất là gấu. Không còn sự

đủng đỉnh oai vệ, gấu đi như người bị thọt chân. Vì thế cả bọn không thể đi
nhanh được.

Đến những chỗ cây mọc chằng chịt không lách nổi người qua cả bọn

phải xuống suối lội nước mà đi. Minh bước chân trên những hòn đá cuội
tròn nhẵn. Nó bước rất cẩn thận chỉ sợ sảy chân ngã xuống đá, đau rồi không
đi tìm em được. Nó bỗng nhìn thấy một vật đo đỏ dưới nước. Nó thò tay lấy
lên. Tim nó đập mạnh hơn:

- Dép của em Thu.
Nó bỗng nhớ, còn một chiếc dép nữa nó nhặt được trong đêm đầu tiên

đi tìm em. Nó vội tháo chiếc tay nải vẫn vắt trên vai xuống, thò tay vào để
lấy chiếc dép. Hai chiếc dép khác màu và khác kiểu. Nó phán đoán:

- Chẳng lẽ chúng không bắt cóc một mình em Thu mà còn một bé nữa?
Sau sự phán đoán Minh bỗng yên tâm hơn, nếu có hai đứa chắc em Thu

đỡ sợ hơn.

Cả bọn đi ngược dòng suối, nước hiền hòa trong vắt chảy róc rách.

Minh vừa đi vừa ăn ổi, nó chăm chú nhìn vào từng bước chân. Gấu đã tìm ra
cách đi đỡ vất vả hơn. Nó đi ra giữa dòng suối rồi bơi, dù thiếu một cánh tay
để quạt nước.

Minh giật mình đánh thột khi thấy nước dưới chân không trong nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.