CỌP TRẮNG - Trang 174

“Đôi khi ta thắc mắc, Balram ạ. Ta thắc mắc cuộc sống có ý nghĩa gì. Ta
thực sự thắc mắc...”

Cuộc sống có ý nghĩa gì ư? Tim tôi đập thình thịch. Ý nghĩa cuộc sống của
ông là nếu ông chết đi, ai sẽ trả tôi ba nghìn rưỡi rupee một tháng?

“Ông phải tin vào Thượng đế, thưa ông. Ông phải sống tiếp. Bà của con nói
nếu tin vào Thượng đế thì phúc lành sẽ đến.”

“Đúng đấy, rất đúng. Chúng ta phải tin tưởng,” ông nức nở.

“Có lần một người nọ không còn tin vào Thượng đế, ông biết chuyện gì xảy
ra không?”

“Chuyện gì?”

“Con trâu của người đó lăn ra chết.”

“Ta hiểu rồi.” Ông bật cười. “Ta hiểu.”

“Đúng đấy ông ạ, chuyện đấy có thật. Ngày hôm sau người ấy nói, “Thưa
Thượng đế, con xin lỗi, con tin vào Người,” và đố ông chuyện gì xảy ra?”

“Con trâu của người ấy sống lại?”

“Chính xác!”

Ông ấy lại cười. Tôi kể cho ông nghe một câu chuyện khác, và nó làm ông
cười nhiều hơn.

Đã bao giờ có một mối quan hệ chủ-tớ như thế này? Ông ấy quá ư yếu đuối,
quá ư lạc lõng, trái tim tôi chỉ muốn tan chảy. Mọi cảm giác tức giận vì ông
ấy đã tìm cách đổ tội đâm xe chết người rồi bỏ trốn của bà Pinky cho tôi
đều biến mất vào tối hôm ấy. Đó là lỗi của bà ta. Ông Ashok đâu có tội tình
gì. Tôi hoàn toàn tha thứ cho ông ấy.

Tôi kể cho ông nghe về sự thông thái của làng tôi - nửa nhắc lại những gì bà
nội đã kể mà tôi nhớ, nửa tự nghĩ ra tại chỗ - và ông gật đầu. Cảnh ấy gợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.