CỌP TRẮNG - Trang 190

tôi từ đầu đến chân.

“Không,” gã đáp, nhe răng cười, như thể đã ước lượng được hai hòn bi của
tôi.

“Thế không biết tiếng Anh thì bán sách kiểu gì?”

“Tao nhìn bìa khắc biết quyển nào là quyển nào,” gã đáp. “Tao biết quyển
này là Harry Potter.” Gã đưa cho tôi xem. “Tao biết quyển này là James
Hadley Chase.” Gã nhặt quyển sách lên. “Đây là Kahlil Gibran - đây là
Adolf Hitler - Desmond Bagley - Lạc thú ái tình. Có lần nhà xuất bản đổi
bìa quyển Hitler làm nó giống như Harry Potter, báo hại đời tao cả tuần sau
đấy.”

“Tao chỉ muốn đứng cạnh mấy quyển sách thôi. Tao có một quyển. Lúc tao
còn bé.”

“Cứ tự nhiên.”

Vậy là tôi đứng trong khối vuông sách to tướng ấy. Đứng giữa những quyển
sách, kể cả sách tiếng nước ngoài, ngài vẫn cảm thấy một dòng điện chạy
lên người, thưa Thủ tướng. Nó cứ xảy ra, hệt như mỗi lần bị cương cứng
khi đứng cạnh các cô em mặc quần bò ôm sát.

Chỉ khác là ở đây thì não của ngài tăng cường hoạt động.

Bốn nghìn bảy trăm rupee. Trong chiếc phong bì màu nâu dưới giường tôi.

Một số tiền lẻ - nhỉ? Có một bí ẩn cần được giải đáp ở đây. Để xem. Có lẽ
lúc đầu bà ấy cho tôi năm nghìn, rồi sau đó, vì tiếc rẻ, như hết thảy những
người giàu khác - nhớ Cầy Mangut đã bảo tôi quỳ xuống để tìm đồng một
rupee đó không? - trừ mất ba trăm.

Đấy không phải là cách nghĩ của nhà giàu, thằng điên. Mày chưa biết hay
sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.