CỌP TRẮNG - Trang 209

“Không phải thế. Chuyện khác.”

Tôi hạ người xuống; ngồi xổm cạnh bánh xe chiếc City. Tôi lấy ngón tay cào
đường rãnh của lốp xe. Hắn cũng ngồi xổm xuống.

Tôi đưa hắn xem sợi tóc vàng - tôi đã buộc nó quanh cổ tay, như đeo một
chiếc mề đay. Hắn đưa cổ tay tôi lên mũi - dùng ngón tay xoa xoa sợi tóc,
ngửi nó, rồi thả cổ tay tôi xuống.

“Không vấn đề.” Hắn nháy mắt. “Tao đã bảo ông chủ mày sẽ thấy cô đơn
mà.”

“Đừng nói về ông ấy!” Tôi túm cổ hắn. Hắn đẩy tôi ra.

“Mày điên à? Muốn làm người ta ngạt thở sao!”

Tôi lại cào đường rãnh trên lốp xe. “Tốn bao nhiêu?”

“Hàng xịn hay hàng thường? Còn trinh hay mất trinh? Tùy cả đấy.”

“Tao không quan tâm. Chỉ cần có tóc vàng - giống trong quảng cáo dầu gội
đầu ấy.”

“Rẻ nhất mười, mười hai nghìn.”

“Đắt thế. Ông ấy sẽ không chịu trả hơn bốn nghìn bảy trăm đâu.”

“Sáu nghìn năm trăm, Chuột Đồng. Đấy là giá thấp nhất. Da trắng phải có
giá của nó chứ.”

“Được.”

“Chừng nào ông ta muốn vậy, Chuột Đồng?”

“Tao sẽ cho mày biết. Sẽ sớm thôi. Còn nữa - tao muốn biết một chuyện
khác.”

Tôi đưa mặt vào lốp xe và ngửi mùi da. Để lấy dũng khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.