CỌP TRẮNG - Trang 93

“Cậu tên gì?”

“Balram ạ.”

“Vậy là cậu Balram đây chạm lên mắt như một dấu hiệu của lòng tôn kính.
Dân làng ở khu Bóng tối thật là sùng tín.”

Điều đó có vẻ gây ấn tượng mạnh lên họ, vì thế một lát sau tôi lại đặt ngón
tay lên mắt, lần nữa.

“Thế nghĩa là gì, cậu tài xế? Ta chẳng thấy ngôi đền nào quanh đây cả.”

“Ơ... chúng ta vừa băng qua một cái cây thiêng, thưa ông. Con chỉ bày tỏ
lòng tôn kính.”

“Em nghe chưa? Họ thờ phụng thiên nhiên. Thật đẹp biết bao, phải không
nào?”

Cả hai mở to mắt nhìn vào mỗi cái cây hay ngôi đền mà xe băng qua, và
quay sang tôi xem từng phản ứng của lòng mộ đạo - mà tôi đã chỉ cho họ,
hẳn nhiên rồi, với sự tỉ mỉ ngày càng tăng: đầu tiên chỉ chạm vào mắt, sau
đó đến cổ, đến xương đòn, và cả đầu ti nữa.

Họ tin sái cổ rằng tôi là người đầy tớ mộ đạo nhất thế gian. (Nhớ nhá, Ram
Persad!)

Con đường trở lại Dhanbad đã bị phong tỏa. Một chiếc xe tải đỗ chắn
ngang. Một đám đàn ông đeo dây buộc đầu màu đỏ đang hô vang khẩu
hiệu.

“Vùng lên chống bọn nhà giàu! Ủng hộ Đảng viên Đại Xã hội. Tống cổ bọn
địa chủ!”

Không lâu sau một đoàn xe tải khác đến: những người ngồi trong xe đeo
dây buộc đầu màu xanh, hô khẩu hiệu đáp lại đám người trong chiếc xe tải
kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.